Bị nàng châm ngòi, Triệu Hoàng hậu càng thêm lửa giận ngập trời!
Không cho Tôn Đáp Ứng có cơ hội giải thích, bà ta tức giận hét lên: “Người đầu! Kéo Tôn Đáp Ứng xuống, phạt ba mươi đại bản!”
Tôn Đáp Ứng bị lôi ra ngoài thì la hét toáng lên.
Lúc này, trong lòng Triệu Hoàng hậu mới thoải mái hơn một chút.
Bà ta lạnh lùng nhìn Vân Quán Ninh: “Còn ngươi.”
Chưa kịp dứt lời, ngoài cửa đã có một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Nhi thần phải dẫn nàng ấy đi!”
Không cần nhìn lại, Vân Quán Ninh cũng biết là ai tới.
Không đợi được Mặc Tông Nhiên đến chống lưng thì cũng đợi được Mặc Diệp… Coi như nam nhân này có lương tâm, quả nhiên hôm nay đã đến che chở cho nàng!
Mặc Phi Phi vừa mừng, vừa sợ: “Thất ca ca!”
Ánh mắt của Triệu Hoàng hậu lắng xuống.
Bây giờ nhìn thấy Mặc Diệp và Vân Quán Ninh, bà ta bắt đầu đau đầu.
Thấy Mặc Diệp bước vào với vẻ mặt không biến sắc, mắt phải Triệu Hoàng hậu giật giật.
Trực giác đã nói cho bà ta biết Mặc Lão Thất đến đây chẳng có ý tốt lành gì!
“Lão thất, bổn cung là chủ hậu cung.
Hôm nay vợ người phạm tội, bổn cung thi hành cùng quy là lẽ đương nhiên, Lão Thất sẽ không ngăn cản đâu nhỉ?”
Triệu Hoàng hậu đánh đòn phủ đầu.
“Nhi thần không phải người không biết phải trái”
Mặc Diệp tiến lại gần: “Chính vì vậy nhi thần mới cố ý tới đây để nói đạo lý với mẫu hậu.”
Nói đạo lý?
Triệu Hoàng hậu nhíu mày.
Mặc Lão Thất nói đạo lý?
Đúng là nói láo!
Nếu hắn nói đạo lý, thì Phong Nhi đã không bị Hoàng thượng giam lỏng ở Doanh Vương phủ!
Tất cả những chuyện này chẳng phải đều là “công lao” của Mặc Diệp và Vân Quán Ninh sao?
Lúc này khi nghe Mặc Diệp nói hắn tới nói đạo lý… Mí mắt phải của Triệu Hoàng hậu càng giật mạnh hơn: “Bốn cung cũng muốn nghe xem, người muốn nói đạo lý gì?”
Bà ta lạnh lùng nhìn hắn.
“Tôn Đáp Ứng có ý đồ xấu với Phi Phi coi thường cung quy, đáng chết”
Mặc Diệp không nói nhiều lời vô ích, hắn bắt đầu vào thẳng vấn đề: “Ninh Nhi bảo vệ Phi Phi, bảo vệ thể diện hoàng thất, lập nhiều công lớn.
Đáng lý phải được thưởng, chứ không phải chịu phạt.”
Hắn nghiêm túc nhìn Triệu Hoàng hậu.
“Hết rồi à?” Chờ một hồi, Triệu Hoàng hậu thấy hắn không nói gì thêm, nên hỏi.
“Hết rồi.” Mặc Diệp gật đầu.
Triệu Hoàng hậu; “…”
Bà ta đợi lâu như vậy, vốn tưởng Mặc Diệp sẽ tuôn ra một tràng đạo lý, nhưng ai ngờ, hắn chỉ nói dăm ba câu hời hợt là hết rồi!
“Vậy ý ngươi là…?”
“Là Tôn Đáp Ứng phải bị phạt, Phi Phi phải được an ủi, còn Ninh Nhi thì phải được ban thưởng” Mặc Diệp nói không chút do dự.
Triệu Hoàng hậu “…”
Hôm nay, bà ta liên tục bị chặn đến á khẩu không nói nên lời, thực sự không biết phải trả lời thế nào!
Ngược lại, Vân Quán Ninh vỗ tay ủng hộ: “Vương gia nhà ta nói rất có lý! Mẫu hậu, đây cũng là đạo lý con dâu muốn nói với người.”
Huyệt thái dương của Triệu Hoàng hậu nhảy “thình thịch”, tim cũng đau nhói.
Hai người này đang cố ý chọc tức bà ta?
Trước đó vài ngày đã bị Vân Quán Ninh chọc tức tới mang bệnh, cơn đau đầu đến nay vẫn chưa thuyên giảm.
Hôm nay bà ta phải kiềm chế cảm xúc, kiềm chế cảm xúc…
Triệu Hoàng hậu liên tục tự nhắc nhở mình.
“Hahaha.”.