Nghe nói năm đó Thái hậu rất coi trọng Cố thị, có ý muốn tứ hôn cho bà ấy và Mặc Tông Nhiên.
Những năm đó Cô thị lại yêu Vân Chấn Tung đến chết đi sống lại, không muốn gả cho Mặc Tông Nhiên.
Chuyện này đến đó là coi như thôi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tình cảm yêu thương mà Thái hậu dành cho Vân Quán Ninh.
Nếu không thì Vân Quán Ninh ngang ngược làm loạn như thế đến bây giờ còn có thể sống yên ổn ở kinh thành chắc?
Trước đây nàng tìm mọi cách muốn tự tử nhưng cũng không có ai thật sự dám làm gì nàng bởi vì có Thái hậu che chở!
DN
Cũng bởi vì như thế nên Đức Phi, người bị Thái hậu làm khó dễ nhiều năm mới chán ghét người con dâu Vân Quán Ninh này như thế.
Về sau Vân Quán Ninh bị cấm túc ở Thanh Ảnh Viện bốn năm, Thái hậu cũng xuất cung đi hành cung dưỡng bệnh.
Cách đây một thời gian bà ấy có về kinh thành một chuyến và gặp được Mặc Diệp.
Cũng chính vào ngày hôm đó, Mặc Diệp đã bị Thái hậu quở trách, sau đó hắn mới nổi giận đùng đúng chạy đến Thanh Ảnh viện để tìm Vân Quán Ninh tính sổ.
Cũng không ngờ là hắn lại gặp được Viên Bảo đang bị mắc kẹt trong một cái lỗ trên tường.
Nếu là ngày đó hắn đến gặp Vân Quận Ninh trước, không biết đến sự tồn tại của Viên Bảo…
Thì có lẽ đến bây giờ Vân Quán Ninh còn bị cấm túc Thanh Ảnh viện.
Đôi khi vận mệnh lại biến đổi thất thường như vậy.
“Bỗng dưng ta lại nhớ lại một ít chuyện.”
Vân Quán Ninh đưa tay lau nước mắt: “Thái hậu nương nương đối xử với ta rất tốt! Lúc trước ta bị cấm túc thì không nói, nhưng bây giờ ta đã được tự do rồi, vậy tất nhiên phải đi diện kiến Thái hậu nương nương”
“Huống chi cũng không biết bệnh của Thái hậu bây giờ thế nào rồi, ta phải tự đi khám cho bà ấy một chuyến.”
Hôm qua nàng bịt mắt nhưng không thành, không thể lừa gạt Vân Đinh Lan, ngược lại còn bị mắng cho một trận.
Vân Quán Ninh lập tức tính toán sẽ biến mất một đoạn thời gian, để Vân Đinh
Lan buông lỏng cảnh giác.
Cho nên đi thăm Thái hậu là một chuyện khá là hợp lý…
Nghe thấy nàng nhắc đến Thái hậu, sắc mặt của Đức Phi lập tức trở nên không dễ chịu.
Những năm gần đây cậy việc Mặc Tông Nhiên chuyên sủng, tính tình của bà ấy ngày càng không biết chừng mực.
Cho nên Thái hậu đã chán ghét bà nay còn ghét hơn.
Trước đây Trần Quý Phi là người Thái hậu dùng để kiềm chế Triệu Hoàng Hậu;
Về sau Thục Phi cũng là người Thái hậu dùng để kiềm chế Triệu Hoàng Hậu và Đức Phi.
Không nói đến chuyện bà ấy ở trong bóng tối lén lút làm đủ chuyện để ngáng chân Đức Phi rồi châm ngòi ly gián bà và Mặc Tông Nhiên, làm bao nhiêu bất lợi cho Đức Phi.
Cho nên Đức Phi thực sự không có cảm tình gì đối với Thái hậu.
“Vậy con cứ đi là được, đến đây hỏi ta làm gì?”
Bà chậm rãi đặt chén trà trong tay xuống, sắc mặt không đẹp đẽ chút nào, giọng nói cũng không mấy dễ chịu.
Lý ma ma không ngừng nháy mắt với Vân Quán Ninh: Vương Phi đừng đề cập đến chuyện của Thái hậu nương nương nữa!
Vân Quán Ninh làm sao biết làm sao biết được là Đức Phi và Thái hậu có một quá khứ không lấy gì làm vui vẻ!
Thấy sắc mặt của bà không tốt, nàng cũng không để ý, chỉ nói: “Lâu rồi con dâu chưa được gặp Thái hậu nương nương, cho nên con không rõ Thái hậu yêu thích cái gì.”
“Con vừa nghĩ thế liền muốn đến hỏi mẫu phi, xem Thái hậu thích ăn cái gì? Để con dâu mang cho bà ấy một chút đồ từ kinh thành qua.”.