Vương Phi Gian Manh

Huyền quốc 1 năm qua xảy ra rất nhiều chuyện ly kì. Hoàng đế bị thái tử mưu đồ ám sát, tất cả hoàng tử trong cung cũng bị giết, sau lấy tội tạo phản chém đầu thái tử.
Một người tự dưng chạy tới xưng là hoàng tử bị thất lạc. Dù không có gì chứng minh nhưng lại được đưa lên ngôi hoàng đế.
Vài ngày nữa là sinh thần đầu tiên khi hoàng đế tại vị. Các nơi đều đến chúc mừng tiện thể điều tra về vị hoàng đế bí ẩn này.
--- ------ ------ -------
Tại thanh lâu lớn nhất của Huyền quốc.
Một nam tử đào hoa bước vào thanh lâu kéo theo nhiều ánh nhìn của người khác bao gồm cả Vân Y.
-Oa oa, Khả Di xem kìa, nếu bắt hắn cải trang mà bán vào thanh lâu chắc nhiều tiền lắm nhỉ.
-Xuỵt, tiểu thư, không nên nói bậy như vậy.
-Lỡ hắn nghe được thì sao.
Khả Di đè thấp âm thanh nói với Vân Y, mắt liếc nhìn nam nhân phía dưới đầy phòng bị. Nhưng không may có vẻ người phía dưới đã nghe thấy.
Đông Phương Quốc Khanh đến thanh lâu này định chơi đùa một chút nhưng không ngờ lại nghe được một câu như vậy. Liếc nhìn lên trên lầu, chỉ thấy một huyết y nữ tử, mặt được che màn sa mỏng, lộ ra đôi mắt xanh lam rất đẹp, thân hình mảnh mai lười biếng dựa vào lan can nhìn xuống. Toàn thân khí chất đặc biệt. Tựa như tiên nữ trên cao, khiến trái tim hắn đập lỡ nhịp.
-Các vị khách quý, thanh lâu sau này sẽ do tôi tiếp quản. Thời gian này Trầm Hương lâu sẽ đóng cửa để sửa chữa, khi mở cửa mong các vị có thể đến để ủng hộ.
Người lên tiếng là Lam Hồng Nhi, nàng chỉ theo lời của chủ tử nói lại. Nhưng nàng lại bất ngờ vì ý định kế tiếp của người.
Thấy đã đến lúc, Vân Y tung người nhảy xuống cạnh nơi Lam Hồng Nhi đang đứng. Những người xung quanh trố mắt ra nhìn, tuy khuôn mặt bị khuất sau màn sa, chỉ cần nhìn đôi mắt và vầng trán cũng biết đây là đại mỹ nữ.
-Đây là hoa khôi mới của thanh lâu chúng tôi- Mộng Nhi tiểu thư. Khi khai trương lại thanh lâu sẽ để Mộng Nhi tiểu thư biểu diễn tài nghệ để phục vụ mọi người.
Phía dưới rộn lên tiếng bàn tán của mọi người. Suy đoán khuôn mặt thật sự sau màng sa mỏng sẽ có hình dạng gì.
-Không bằng bây giờ vị Mộng Nhi tiểu thư đây trình diễn một chút chứ nhỉ?!
Liếc nhìn người vừa nói. Ái chà chà, hình như tên đó muốn trả thù, không phải người mới nãy nàng muốn bán đi thì còn ai vào đây nữa.
-Mong công tử thứ lỗi, đây là quyết định của chủ nhân, lần sau ngài đến nhất định chúng tôi sẽ phục vụ chu đáo.
Vân Y khéo léo chống đỡ, thầm nghĩ tên này không phú cũng quý, chắc moi thông tin được lâu dài, nên tạo quan hệ trước. Đưa một ánh mắt đến chỗ Lam Hồng Nhi, nàng ta biết ý vội lên tiếng.
-Hôm nay thanh lâu muốn đóng cửa sớm, các vị thông cảm.
Đoàn người lục đục ra về.
Trong căn phòng được chuẩn bị trước. Vân Y đứng trên bục nhìn xuống dưới các cô nương đã thấm đẫm sự mệt mỏi bị Lam Hồng Nhi triệu tập lại. Ai cũng mang theo vẻ mặt nghi vấn nhìn về phía Vân Y.
-Ta là chủ mới của Trầm Hương lâu này. Kể từ bây giờ, ai muốn ở lại thì ở còn không thì được trả lại khế ước bán thân và đến chỗ Hồng Nhi lấy một ít bạc.
Nghe được như vậy rất nhiều cô nương xúc động rơi nước mắt rối rít đi nhận lại khế ước bán thân rồi rời đi.
Một lúc sau số người đã giảm nhiều còn khoảng 1/5 số người ban đầu. Ở lại hầu hết những cô nương thành thục, rõ sự đời, biết trong lời Vân Y có chủ ý. Liếc nhìn toàn trường. Vân Y vào chủ đề chính.
-Ai là chủ nhân của cái thanh lâu này?!
Một đoàn gồm mười tên hắc y nhân xông vào, kẻ nào cũng lăm lăm cây đao trên tay, chắc đến là muốn lấy mạng nàng. Ha, chê bản thân sống chưa đủ dài hay sao. Nàng rất ghét bị cắt ngang khi nói à nha.
-Là ta.
-Nộp mạng đi.
Nói xong liền lao về phía nàng vung dao chém tới. Khả Di phía sau xông lên, lập tức vài tên thây chất đầy đất. Hừm, nha hoàn của nàng phải như vậy chứ. Sau đó Vân Y điều khiển lụa trên tay tóm được một tên.
-Ai phái các ngươi tới?!
-Có gan thì giết ta đi.
-Ah ~----
.
Cố tình kéo dài giọng nói làm mọi người sợ chết khiếp. Sát khí thật kinh người a~.
-Đúng là ta không có gan giết ngươi nhưng ... ...
Bước từng bước tới gần, khuôn mặt phóng đại nở một nụ cười tà ác làm hắc y nhân lạnh sống lưng. Vận nội công lên dải lụa siết chặt tay chân của hắn.
-..... ta có cách khiến ngươi sống không bằng chết.
Bỗng dưng phần thịt bị quấn rã ra thành vũng máu, cứ như vậy tứ chi bị phế. Vứt bỏ dải lụa bị dính máu trở lại trên bục.
-Lam Hồng Nhi!
-Có thuộc hạ.
-Đem tú bà ra cột tứ chi vào bốn con ngựa khỏe, kéo đến khi đứt lìa cho ta.
Thân ảnh đang quỳ run lên, quá độc ác rồi. Chứng kiến cảnh vừa rồi không chỉ nàng mà mọi người xung quanh đều sợ mất mật. Không may mà trở thành mục tiêu của chủ tử thì khó sống.
Nhìn vẻ mặt của những người xung quanh, Vân Y rất hài lòng, đây là hiệu quả nàng muốn. Nàng chỉ định rung cây dọa khỉ thôi tiện thể để những người này biết chừng mực, không làm loạn. Việc này cũng coi như cho Lam Hồng Nhi chút quyền hành nhỉ.
-Ta muốn tuyển thêm 200 xử nữ, ba ngày sau phải báo cáo.
-Vâng.
-Tất cả nghe đây, Trầm Hương lâu bây giờ chỉ bán nghệ không bán thân. Tất cả thông tin các ngươi nghe được từ miệng khách phải viết vào giấy nộp cho Hồng Nhi. Đây cũng có thể coi là một tổ chức nhưng tiết lộ ra thì các ngươi nên biết hậu quả. Ta yêu cầu sự trung thành tuyệt đối. Rõ?!
-Đã rõ, chủ nhân.
Tất cả đồng loạt quỳ xuống hành lễ. Nha nha, cứ làm như vậy mấy lần nữa chắc nàng tổn thọ mất.
--- ------ ------ -------
Tiền trang Xuyến Châu.
Đông Phương Quốc Khanh bước vào tiền trang, dự định đi đổi ngân phiếu thành bạc vụn, không ngờ lại gặp được một cảnh rất buồn cười.
Hai nam nhân có khuôn mặt giống nhau như đúc đang đánh với mười mấy tên thổ phỉ, còn một cô bé khuynh quốc khuynh thành đứng một bên tay nắm quyền vung vào không khí, miệng còn không ngừng hô "bên trái", "bên phải", "chính giữa mặt luôn". Thân hình nhỏ nhắn nhảy qua nhảy lại. Biểu tình đặc sắc trên khuôn mặt phấn nộn có phần trẻ con thu hút ánh nhìn của hắn.
Trở lại một khắc trước.
Vân Y ngồi tại vị trên chiếc ghế trong tiền trang đợi gia nhân lấy đồ ra. Khả Di vẫn cải nam trang đứng hai bên phục vụ.
Khuôn mặt Vân Y không dịch dung, không son phấn, đường nét sắc xảo, là hình tượng của đại mỹ nữ a~. Trước khi rời Trầm Hương lâu, Vân Y đã thay y phục màu hồng phấn tựa như cánh sen. Cả người xinh đẹp không gì sánh được.
Bỗng đôi mắt Khả Di trầm xuống hướng ánh mắt về phía cửa, rất do dự nhìn về phía Vân Y. Tất cả biểu hiện khác thường của họ rơi vào mắt nàng. Phóng tầm nhìn về phía hai nàng bên kia, thấy gần hai mươi tên vẻ mặt hung tợn đứng trước quầy, bảo gia nhân cầm tiền ra. Chắc là cướp hay thổ phỉ đây mà. Mặc kệ, bọn họ không đụng đến nàng thì vô sự, nếu gây chuyện thì ...rắc..rắc.. Nhưng có vẻ Khả Di biết bọn họ, thậm chí còn hận nữa, phải tìm hiểu mới được.
Vài tên đã nhìn thấy Vân Y. Đôi mắt không ngừng loé sáng. Chốc lát tiến về chỗ của nàng.
-Tiểu mỹ nhân, có muốn hầu hạ các huynh đệ đây một đêm không?! Chắc chắn sẽ làm mỹ nhân vui vẻ.
Bọn họ vẻ mặt bỉ ổi, nhìn Vân Y chòng chọc. Hận không thể dùng ánh mắt lột sạch y phục của nàng.
Tức giận vì ánh mắt trần trụi của bọn họ, toàn thân toát ra lãnh khí. Mấy tên thổ phỉ cảm thấy có gió lạnh xẹt qua cơ thể, đồng loạt nổi da gà. Đôi mắt xinh đẹp liếc qua, khẽ quát.
-Cút.
-Ả đàn bà thúi, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Hôm nay nhân gia không dạy dỗ ngươi thì ta là con chó.
Một tên không biết sống chết bước tới định tóm lấy Vân Y, lập tức cánh tay bất động nằm trên mặt đất. Di Di nhận thức được hành động của hắn, rút kiếm chém đứt cánh tay bẩn thỉu đó. Muốn động đến tiểu thư nhà nàng, nằm mơ đi.
Điều này dẫn đến sự kích động của đám thổ phỉ. Hai bên tiến lên sáp lá cà. Vì lười vận động nên Vân Y đứng ngoài cổ vũ. Và đây là cục diện Đông Phương Quốc Khanh chứng kiến.
"DI Di, em tra hỏi hang ổ của bọn chúng ở đâu." Di Di nghe tiểu thư dặn dò lập tức đi thi hành. Nếu tiểu thư dùng truyền âm với nàng thì không thể quang minh chính đại hỏi được. Liền lôi một tên đang hấp hối trong đám đi về phía xa.
Vân Y biết có "chuột" rình mò nãy giờ, không tiện động thủ. Lấy được đồ lập tức cùng Khả Di rời đi.
Lần nữa chạm mặt, chân chính nhìn rõ khuôn mặt của Đông Phương Quốc Khanh. Hèn gì lúc trước nàng nhìn nhầm hắn thành nữ nhân. Cho hắn mặc nữ trang đi ra phố, 10 người nhìn sẽ có tới 11 người không tin y là nam nhân. Ấn tượng đầu của nàng về Đông Phương Quốc Khanh là mỹ nữ, rất yêu nghiệt nga. Cái vẻ đẹp âm nhu của nữ nhân, khuôn mặt thon dài trắng mịn tô điểm cho ngũ quan tinh xảo, chân mày mang độ cong hoàn mỹ, đôi mắt màu hổ phách, mũi cao thẳng, đôi môi dày khiêu gợi. Nói chung là phong tình vạn chủng, nhưng nàng không thích ở gần hắn a~. Bởi vì đứng trước Đông Phương Quốc Khanh nàng có chút lép vế à nha.
Nếu không phải Đông Phương Quốc Khanh chân chính mặc nam trang trước mắt Vân Y thì đánh ngất hắn mang đi nàng cũng nghĩ tới rồi đó. Nghĩ lại trên tóc trắng lúc trước, ấn tượng đầu chả có gì tốt đẹp, lơi nhuận lấy được trên người hắn cũng nhiều, miếng ngọc bội có vẻ đáng giá, hình tượng được cứu vớt một chút.
Nhìn sự biến hoá trên vẻ mặt của Vân Y, hắn chỉ có hai từ để diễn đạt. Thú vị, cô nương này đã khơi lên dục vọng chiếm đoạt của hắn. Nếu đoán không nhầm thì đây là Mộng Nhi tiểu thư trong Trầm Hương lâu nhưng cái khí chất trên người nàng lại không giống một kỹ nữ. Có khi nàng là chủ nhân giấu mặt của thanh lâu cũng không biết chừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui