CHƯƠNG X : Vương phi mất tích
« Vương gia...vương gia..... »
« có chuyện gì, người không thấy vương gia đang bận hay sao.. ? » quản gia ra nói với tên thị vệ
« thưa quản gia, có chuyện rồi, chuyện lớn,..chuyện lớn... »
« chuyện gì... ? » quản gia gắt
« vương phi mất tích »
Oanh bốn chữ là đầu vị quản gia nổ tung (nổ tung suy nghỉ ấy ạ)
« ngươi nói..vương phi mất tích... »
« vâng.. »
« chờ ta báo cho vương gia » nói rồi hắn vòa báo cho Đông Phương Triệt, sau khi nghe xong thì Đông Phương Triệt hắn mới hiểu ý nghĩa tờ ‘hưu thư’ mà nàng đưa hắn, hóa ra nàng hưu hắn sao ? nhưng tại sao hắn lafijddau lòng và luyến tiếc nàng như vậy chứ ?
« ra lệnh cho toàn bộ thị vệ đi tìm, phải tìm cho được » nói xong hắn quay ra làm chính sự nhưng chẳng thể tập trung. Hắn cố gắng xử lý tìm người dẹp loạn quân rồi hắn sẽ đi tìm nàng.
***Tướng quân phủ***
« Tướng quân, vương gia tới... »
« ta ra ngay » ‘có chuyện rồi, chắc hắn đã phát hiện muội muội mình không còn ở trong phủ nữa, tệ thật cả một tuần rồi mới phát hiên,...’
« cung nghênh vương gia, thứ cho vi thần tội không tiếp đón từ xa »
« miễn, ngươi mau giao Vương phi ra đây cho ta »
« Vương gia, ngươi nói gì vậy chẳng phải muội muội ta luôn ở trong phủ ngươi sao ? »
« ngươi không cần giả vờ trước mặt ta, không nói nhiều, nàng ở đâu ? »
« ta không biết... »
« ngươi, tại sao khi nàng thăm ngươi về nàng liền cấp cho ta một cái hưu thư sau đó biến mất chứ, chắc chắn ngươi đã xúi dục nàng ly khai, NÓI, nàng ở đâu ? »
« ngươi lo lắng, ngươi sốt ruột ? từ ngày đó đến bây giờ đã bảy ngày, mà đến bây giờ ngươi mới truy vấn ta, ngươi nghỉ ngươi có tư cách tìm muội muội ta ? » nói rồi quay sang quản gia « tìm tiểu thư về » quản gia hiểu ý vờ như rất lo lắng liền cho người ráo riết tìm Vân Nguyên
« vương gia, người thấy đó, Vương phi không có trong phủ »
« VỀ » ra lệnh cho mọi người rút đi, Hắn về phủ suy nghỉ, nàng đi đâu cơ chứ,......