Chương 21: Chế tạo bom
Sau lần nói chuyện nó, nàng cũng không còn ý định rời xa hắn nữa, nàng bất giác tin tưởng hắn hơn. Mọi việc sổ sách nàng đem hết về Vương phủ làm. Trong vương phủ bây giờ nàng là quyền hành cao nhất, cũng chẳng trách được chỉ tại hắn sủng nàng quá thôi mà. Việc lập Ly Đan các và Ly Đan bang nàng đã gần hoàn thành xong rồi, trong thời gian này nàng dùng toàn bộ thời gian nghiên cứu để chế tạo bom và sủng, chỉ là trước kia nàng không chú tâm vào môn hóa học, nàng chỉ học tìm hiểu chơi vậy thôi, bây giờ chả nhớ gì cả nên phải tìm hiểu lại lần lần, hại nàng tốn bao nhiêu là tiền mua nguyên liệu, nàng đau lòng hết cỡ nhưng phải bấm bụng vì sự phát triển sau này và sự an toàn của bản thân nàng. Ai biết trong thời đại này có người nào bất mãn với nàng hay không, lỡ như họ ngứa tay ngứa mắt để cho nàng một phát chẳng phải nàng đi đời nhà ma hay sao. Vẫn là đề phòng trước cho chắc ăn. Ngày ngày, nàng chế tạo ra rất nhiều loại bom, để xem loại nào đạt được hiệu quả cao nhất nàng đành phải lấy hoa viên vương phủ ra làm nơi thì nghiệm, dù sao thì là do hắn sủng nàng thôi mà. Mấy ngày nay, hoa viên nổ banh chành mà hắn chẳn nói gì, ai mà có khiếu nại thì hắn chỉ liếc qua người đó một cái rồi chẳng nói gì thêm. Hắn đã sủng nàng đến vô pháp vô thiên rồi.
Hôm nay là một ngày đẹp trời, trời trong mây trắng, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mảnh đất đầy hoa thơm đang hé nở có những chú bươm bướm đang dạo chơi trên từng bông hoa, trên cành cây có những chú chim nhỏ nhỏ xinh xinh đang ríu rít xướng ca. Bỗng dưng chúng bay tán loạn vì sợ hãi, ánh mặt trời đành nấp sau đám mây, những chú chim thì nhanh chóng dời tổ, những con bươm bướm thì chẳng biết biến mất từ lúc nào còn những bông hoa thì héo rũ chỉ vì hai đạo bước chân đang đi tới kia.
"Vương phi, người làm ơn đi, mấy ngày nay người đã nổ tung hoa viên rồi, chỗ này là chỗ duy nhất còn lành lặn của hoa viên, người hãy để chỗ này cho Vương gia nghỉ ngơi đi, hoặc là để chính mình ngài nghỉ ngơi cũng được."
"Không được, ta phải thử nghiệm mới biết công hiệu của từng quả này mới được, muội chẳng lẽ không muốn phát triển bang phải của chúng ta sao? Linh Đan... à không Tiểu Tuyết"
"ta hô 3.2.1 là chạy nha, nếu không bị thương ráng chịu" Vừa nói nàng cừa bật lửa đốt quả bom
"Tiểu Tuyết... 3.2.1... chạy thôi"
*BÙM,...BÙM...BÙM...BÙM*
"aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"
Và thế là sau tiếng nổ của những quả bom và tiếng la của Tiểu Tuyết vùng đất bé nhỏ và xinh đẹp nhất hoa viên, nơi duy nhất còn lại sau một tuần thí nghiệm của Vân Nguyên cũng ra đi
"huhuhu, Vương phi, muội đã nói tỷ rồi, giờ tỷ nhìn xem, tanh bành hết cái hoa viên rồi, huhuhu hoa muội trồng cũng chết hết rồi, bắt đền tỷ đi, huhuhu"
"Aizz, tính ra đây là quả bom hoàn chỉnh nhất từ trước đến giờ, tốt, bây giờ ta đi trộn nguyên liệu rồi đem bản vẽ cho người thực hiện, à mà muội vừa nói cái gì?"
"Tỷ,... tỷ... tỷ quá đáng lắm, huhuhu"
"Hơ, nhỏ này làm sao vậy nhỉ"
Vân Nguyên cũng chẳng quan tâm nữa, bây giờ nàng đang rất là bận rộn, thời gian chuẩn bị xuất lô bộ sưu tập y phục mới gần đến mà nàng làm mới một nữa công việc à, nàng bận, bận lắm. Trên mái nhà có hai bóng đen thì thầm với nhau,
"Ta chưa từng thấy thứ gì có sức công phá kinh khủng như vậy"
"Ta cũng vậy, vương phi thật là cường đại, vừa biết võ công, có vẻ còn ngang ngửa với vương gia nữa, chắc là cùng một thầy, bây giờ chế tạo ra thứ đồ chơi này, ... chậc chậc chậc"
"Vương phi cũng cường đại quá đi"
"Ừ, thôi lo làm việc, cẩn thận không lại bị Vương gia nghe thấy, Vương gia sủng Vương phi lắm"
"Ừ thôi đi"
Ở cổ đại này, thứ gì có thể phá hoại hơn bom của thế kỉ XXI chứ, Vân Nguyên nàng cường đại cũng nhờ nàng cố gắng thôi. Sau khi hoàn thành hết công việc, nàng có chút nhớ đến người bạn xuyên không của nàng rồi, ngày mai có phải nàng nên đến thăm hoàng hậu nương nương không, có lẽ nên cho người may cho nàng ta một bộ Âu phục làm quà mới được, dù sao nàng ta cũng xuyên qua trước nàng mà, nàng lại chẳng có tài năng và trí thông minh tuyệt đỉnh như nàng nữa, đừng nói nàng tự mãn, vì sự thật là như vậy mà. Nhưng vào cung không dễ, phải bảo Vương Gia đưa nàng đi thôi, đã lâu rồi nàng chưa vào cung.