Vương Phi Mười Ba Tuổi

Gã sai vặt phụ trách châm pháo ở cạnh cửa, nhanh chóng lùi về sau, tiếng pháo lại vang lên phá thiên.
Khói trắng cuồn cuộn, cực kì vui tươi.
Đội nhạc đã sớm chuẩn bị, lúc này tiếng nhạc phát ra, vui mừng, du dương.
Cả dàn nhạc đông đúc, ai nấy đều cố phồng mang trợn mắt lên mà thổi, tiếng trúc vang vang trong khắp Phiêu Kị tướng quân phủ.
Trước phủ, người người tấp nập, dân chúng chen lất, tranh nhau nhìn, vẻ mặt hưng phấn, giống hệt như hôm nay mới là bọn họ cưới vậy.
Một thân máu hồng, Lưu Nguyệt trong tiếng pháo hoa điếc tai, nhảy xuống khỏi bạch mã, đại kiệu tám người nâng phía sau cũng dừng lại.
“Chú rẻ đón tân nương ra kiệu.” Tiếng xướng lễ vang lên.
Lưu Nguyệt nhấc vạt áo hỉ bào lên, đi tới trước kiệu, nhấc chân liền đá một cước vào cánh cửa kiệu, chung quanh nhất thời truyền đến vô số âm thanh khen ngợi.
Đây là ra oai phủ đầu, chẳng hề quan tâm là công chúa.
Đá một cước, Lưu Nguyệt hơi hơi khom người lấy tay vén màn kiệu lên, mặt mày lại chớp chớp.
Ra oai phủ đầu, đây là cái quy củ thối tha gì? Nếu không phải hôm qua người trong cung nhắc đến, nàng căn bản là không biết.
Nhưng mà, hôm nay là dành cho người khác, không sao cả.
Sau này trở về Thiên Thần, nếu là đại hôn của nàng cùng Hiên Viên Triệt, Hiên Viên Triệt mà cũng làm thế này, xem nàng tính sổ hắn như thế nào, hừ (su : chết ca).
Bàn tay trong suốt trắng nõn, mềm mại tiến dần vào trong tay Lưu Nguyệt, mũ phượng khăn quàng vai, Thập thất công chúa một thân hỉ bào đỏ thẫm, từ trong đại kiệu chậm rãi đi ra.
Hỉ khăn che đầu. cả người toát ra không khí vui mừng.
“Tân nương vào phủ.” Cùng với âm thanh xướng lễ cao vút, pháo càng nổ vang trời.
Giữa sương khói lượn lờ, Lưu Nguyệt cầm tay Thập thất công chúa, đi vào trong Phiêu Kị tướng quân phủ.
Tiếng nỏ vang dội, cực kì vui mừng.
Phía đông thủ đô Hậu Kim – Phiêu Kị tướng quân phủ một mảnh náo nhiệt. Tây thành – Tây Hán, lúc này một mảnh bình tĩnh, so với sự âm trầm cùng yên tĩnh của ngày xưa còn lạnh lẽo hơn.
Bay nhanh về phía Tây Hán.
Phỉ Thành Liệt trước tiên đem giải dược Hiên Viên Triệt đưa cho con hắn Phỉ Nghiêm ăn.
Màu đen chậm rãi lui đi, chỉ trong khoảnh khắc, Phỉ Nghiêm lâm vào hôn mê liền tỉnh lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui