Vương Phi Mười Ba Tuổi

Dáng vẻ hào phóng, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Thiên Thần quốc Dực Vương danh chấn thiên hạ, tương lai tuyệt đối là vua của Thiên Thần quốc, Ngạo Vân công chúa mặc dù tôn quý, nhưng cũng không đủ tôn quý khiến hắn phải để trong mắt.
Hiên Viên Triệt thấy vậy vung tay lên, thản nhiên nói: “Không cần.”
Một bên quay đầu nhìn Lưu Nguyệt phía xa xa vẫn không hé răng nói: “Chúng ta đi.”
Lưu Nguyệt còn chưa kịp trả lời, Thanh Liên đã tiến lên trước một bước, khẽ nhúc nhích nói: “Chậm đã, Dực Vương, hôm nay gặp gỡ tại đây, có hay không có duyên tạm thời không nói, chúng ta phía sau vẫn còn rất nhiều mãnh thú nguy hiểm truy đuổi, lần này cùng chung một chỗ, Dực Vương cũng đã thấy quái thú xếp thành hàng, rất là hung mãnh.
Thanh Liên bất tài, bây giờ mới nhớ tới, ở trong Thiên Dật Tạp Đàm viết rằng có con vật bé như kiến, thành quần kết đội, ăn hết thảy vật còn sống, nơi đi qua, diệt sạch hết thảy, nghĩ đến hẳn là chính là vật ấy.
Rừng rậm âm u, có thể gặp gỡ cực kỳ hữu duyên, hy vọng Dực Vương thận trọng.”
Dứt lời, hướng Hiên Viên Triệt gật gật đầu, rất là hào phóng thong dong.
Lời này rơi xuống, Hiên Viên Triệt nhất thời chau mày, như vậy nói ra lời khuyên, thiện ý nhắc nhở, ngược lại hiển nhiên sẽ là hắn keo kiệt.
“Đa tạ Thanh Liên công chúa nhắc nhở, Vương ta cùng Vương Phi có thể tự ứng phó.” Thu Ngân hướng tới Thanh Liên vừa chắp tay, trầm giọng đáp lại.
Thanh Liên công chúa vừa nghe toàn thân hơi hơi rung động, quay đầu nhìn người đứng ở bên cạnh Hiên Viên Triệt, vẫn không nói chuyện, nữ tử đang nhìn phương xa, đây là người làm chấn động các nước, tiểu vương phi Thiên Thần quốc?
ánh mắt đánh giá còn chưa nhìn thấu, Lưu Nguyệt nhìn chằm chằm vào phí#a trước, đột nhiên lạnh lùng nói: “Đến rồi.”
Hai từ vừa thốt ra, tất cả mọi người đều cả kinh, ngay cả Độc Cô Dạ còn ngồi dưới đất vẫn không nhúc nhích cũng nhảy dựng lên, mười mấy người đồng thời quay đầu hướng sau nhìn lại.
Một mảnh màu đen cuồn cuộn mà đến, Thực Nhân Nghĩ bị bọn họ bỏ ra lại rất xa lại đuổi theo lần nữa.
“Đi.” Một chữ tuôn ra, Lưu Nguyệt xoay người chạy về phía trước.
Khóe mắt cũng chưa nhìn Thanh Liên công chúa một cái, tuyệt đối tập trung vào nguy cơ trước mặt, bảo mệnh mới là là tối trọng yếu, ai để ý nữ nhân ngươi như thế nào.
Hiên Viên Triệt, Độc Cô Dạ, đồng thời khởi bước, cùng nhau tiến đi theo Lưu Nguyệt bỏ chạy


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui