Vương Phi Mười Ba Tuổi

” Hết………. Hết………. rồi.” Hoa Ngọc Long và Tiểu Hỉ Thước theo sát phía sau đứng trên sườn núi cao, hoảng sợ, run run nói không nên lời.
Dù rằng bọn họ vào Nam ra Bắc nhiều năm như vậy, giờ đây lại như gỗ đá dính trên mặt đất, đây là lần đầu tiên.
Bắc Phong vù vù thổi qua, lưng một mảnh lạnh buốt thấu xương.
Mồ hôi thấm ướt áo.
Không dám di chuyển, cũng không dám làm bậy, càng không dám có bất kì biểu cảm gì.
Một người cũng không ổn, nếu đợi cho bọn họ thật sự vạn tiễn xuyên tâm, dù cho ngươi là Đại La Kim Tiên, cũng không cửa cần y.
Năm ngón tay nắm chặt dây cương, ở giữa một mảnh sát khí sâm nghiêm, giữa nguy hiểm đến mức tận cùng, Lưu Nguyệt đột nhiên trái lại bình tĩnh lại.
Bình tĩnh, một loại bình tĩnh tuyệt đối do trải qua muôn ngàn thử thách mới có được.
Hai tròng mắt nhanh chóng đảo qua chiến trường hai phương bày ra, Lưu Nguyệt rất nhanh tính toán.
Phía tay trái là quân đội Bắc Mục, mặc dù liếc mắt trận thế khổng lồ, nhưng quân đội so với dân tộc Hung nô bên phải ít hơn nhiều.
Mà lúc này, xa xa màu hắc lục trùng trùng điệp điệp mà đến, nàng đứng trên cao nhìn ra xa, nhìn thấy hết thảy quân đội hai phương, Bắc Mục hối hả, dân tộc Hung nô chói lọi.
Con ngươi nhanh chóng chuyển động, xem tình cảnh trước mắt, Lưu Nguyệt trong nháy mắt hiểu rõ, Bắc Mục bị vây, dân tộc Hung nô muốn Bắc Mục.
Mà bọn họ hình như liều chết xông vào trung tâm vòng vây.
“Màn trướng của Thái hậu Bắc Mục, của vương dân tộc Hung nô, hai vương cùng nhau động thủ, chúng ta không chết thì thật không còn thiên lý,” Trong lòng nghĩ vậy, bên tai đột nhiên vang lên một thanh âm lúc có lúc không. (Su: cái màn trướng chắc là gần giống cái kiệu ta?)
Không lớn, chỉ một mình nàng có thể nghe thấy, truyền âm nhập mật?
Lưu Nguyệt nghe Âu Dương Vu Phi vừa nói như vậy, ngay tức khắc dõi mắt nhìn lại ở giữa quân đội Bắc Mục.
Chỉ thấy giữa vòng phòng hộ thiết hắc, Bắc Mục thái hậu một màu hắc kim đứng sừng sững ở giữa, không thấy rõ, nhưng lại khiến người ta không bỏ qua được sự tồn tại của nàng.
Mà lúc này, trên vương trướng, một nữ nhân ngồi ngay ngắn, vì cách quá xa, thật sự là thấy không rõ lắm dung mạo của nàng, chỉ có thể loáng thoáng thấy được nàng ngồi ở trên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui