Vương Phi Mười Ba Tuổi

Nhưng bởi vì mười bảy tộc Tiên Bi không đoàn kết, làm theo ý mình, địa bàn đều là từng khối từng khối, không thống nhất lại, nên cũng không gây ra sợ hãi.

Nhưng nếu mười bảy tộc bọn họ hợp nhất lại, thì sẽ trở thành một loại sức mạnh làm cho nhiều người kinh hãi.

Chẳng qua bọn họ chưa từng liên hợp, vậy mà hôm nay, bọn họ lại cùng nhau đến đây.

“Mười bảy tộc Tiên Bi, tiếp kiến Bắc Mục Vương, Bắc Mục Nhiếp chính Vương.” Đưa tay ngang ngực, ba nam nhân cầm đầu hướng tới Gia Luật Hồng cùng Lưu Nguyệt hơi hơi vuốt cằm, còn lại mười bốn nam nhân khác, là nửa khom người.

“Không cần đa lễ.” Trên mặt Lưu Nguyệt tràn đầy tươi cười thản nhiên, uy nghiêm mà cao quý.

Lời nói còn phiêu đãng trong không khí, một đạo thanh âm loáng thoáng đột nhiên vang lên bên tai, là Âu Dương Vu Phi bí mật truyền âm.

“Cầm đầu thứ nhất bên trái chính là tộc trưởng hợp tộc dân tộc Tiên Bi, ở giữa là tộc trưởng Mãnh Thừa Tộc dân tộc Tiên Bi, bên phải là tộc trưởng Tam Hợp Tộc dân tộc Tiên Bi, tam đại tộc trưởng. (nghe giống giống tam đại thư ký… =)))

Mà mười bốn người phía sau bọn họ, là mười bốn cái phó tộc trưởng còn lại, nhân vật tới đều là cấp quan trọng”.

Chỉ có một mình Lưu Nguyệt nghe thấy thanh âm, làm cho trên mặt Lưu Nguyệt cười càng phát ra hòa ái dễ gần, mà mắt lại càng sâu thêm.

Tam đại tộc trưởng đích thân đến, mười bốn phó tộc trưởng tiến đến, phô trương lớn như vậy, là muốn làm cái gì?

“Khách quý từ xa tới, bổn vương thật là vinh hạnh.” Trong lòng cảnh giác, trên mặt lại hào sảng mà khách khí.

Tam tộc trưởng dân tộc Tiên Bi, cùng với Bắc Mục Vương là địa vị giống nhau, đều là bộ tộc Vua, tuy rằng nhỏ, nhưng là không thể coi thường.

Tộc trưởng cầm đầu hợp lực kia, nghe vậy tiến lên từng bước, cao giọng nói: “Hung nô Vương thất bại trước dân tộc Bắc Mục, mười bảy tộc Tiên Bi ta vốn là đi trước một bước chúc mừng Bắc Mục Vương, nhưng mà thời gian quá ngắn, chúng ta không kịp tiến đến chúc mừng, còn thỉnh Bắc Mục Vương thứ lỗi.”

Dứt lời, hướng tới Bắc Mục Vương hào sảng cười, mắt lại nhìn Lưu Nguyệt.

“Không sao, không sao, mười bảy tộc Tiên Bi có lòng như vậy, Bắc Mục cảm động tâm ý, bổn Vương thay Bắc Mục Vương cảm tạ”. Lưu Nguyệt lúc này ha ha cười, lớn tiếng nói.

Tộc trưởng hợp lực tộc thấy vậy cũng là cười to một tiếng, hướng tới Lưu Nguyệt nói: “việc kia thành được như thế, thảo nguyên ta khó có được nhân vật tài giỏi vậy, mười bảy tộc Tiên Bi ta cũng không thể chỉ chúc mừng ngoài miệng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui