“Tàng Kiếm Các của huynh thiên về chuyện trên giang hồ, mà trong những năm gần đây thì Phi Ưng Vệ đã thâm nhập vào triều đình của Trường An, ta sẽ phải chứng kiến Mộ Dung gia của hắn gặp họa lớn.
Hơn nữa, huynh là huynh, ta là ta chứ”
“Gả cho bản thiếu gia, thì những thứ của ta cũng sẽ là của nàng rồi”
Lãnh Băng Cơ bẹp miệng: “Huynh thích điểm nào của ta vậy?”
“Chỗ nào cũng không vừa ý, nàng tự coi lại chính mình đi, muốn dáng người thì không có dáng người, đòi tiền tài cũng không có tiền tài, còn tự chuốc lấy phiền toái, e rằng người khác nhìn thấy còn tránh không kịp.
Chỉ vì trong lúc nhất thời †a không tìm được người tốt hơn nên nàng mới có thể miễn cưỡng được thông qua.
Hơn nữa bây giờ nàng còn là mua một tặng một, rất hời luôn” Cừu thiếu chủ cà lơ phất phơ mà chế nhạo.
“Hừ!” Lãnh Băng Cơ liếc hắn một cái: “Không phải là do huynh tự ti sao? Sợ rằng bệnh của bản thân không tiện nói cho người khác nghe, vậy nên mới thấy ta là người thích hợp để che đậy giúp huynh?”
“Ta tự tỉ cái rắm!” Cừu thiếu chủ nổi giận: “Lão tử muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn thân thủ có thân thủ, quan trọng nhất là lão tử có tiền, có tiền! Thái giám có tiền thì đã có thể cưới vợ, tại sao ta lại không thể chứ?”
“Vậy huynh có thể đi tìm người khác.
Tìm một người chưa trải sự đời ấy, cho dù cái kia của huynh có mọc lại thì cũng chẳng sao cả”
Cừu thiếu chủ lại nhanh chóng nguôi giận: “Ánh mắt của bản thiếu gia cao, không nhìn trúng những người khác.”
Lãnh Băng Cơ không lên tiếng, dựa theo môn tâm lý học mà nàng được học và những tri thức ít ỏi đáng thương trong đầu nàng thì suy đoán của nàng cũng có khả năng đấy.
Từ nhỏ thân thể của mình đã dị thường, lại thêm người nhà chịu đựng không được, chuyện đó chắc chắn đã tạo thành bóng ma trong đầu của hắn, sau bao lâu chỉ còn lại sự tự ti.
Vì vậy, hắn sợ việc phải đi tìm nữ nhân khác, sợ rằng sẽ có người hỏi, sợ phải vạch trân mặt xấu xí của bản thân trước mặt người khác.
Nàng ra vẻ thoải mái mà nói: “Ta có thể để cho huynh làm cha của đứa trẻ nhưng chuyện làm tướng công của ta thì bỏ qua đi, ta vẫn luôn có xúc động và ý tưởng mưu sát tướng công của mình, nhất là bây giờ, loại ý nghĩ đấy càng mạnh mế hơn”
Cừu thiếu chủ bĩu môi: “Đề nghị của nàng không hay một chút nào, mọi người thích làm cha thì đã có thể làm cha, nhưng tốt xấu gì thì cũng đã được ăn, chỉ có ta đây là không ăn được thịt dê mà còn bị nàng trêu chọc.”
Đối mặt với lời trách cứ của hắn, Lãnh Băng Cơ rất không hài lòng: “Nằm ngửa cho huynh, huynh cũng ăn không được, sao lại trách ta chứ?”
Cừu thiếu chủ xoa xoa cái mũi của mình: “Không thèm nghe nàng nói nữa, nói không lại nàng.
Một nữ nhân mà da mặt lại dày đến như vậy.
Nàng nghỉ ngơi trước đi, bản thiếu gia tranh thủ thời gian đi sắp xếp một chút, nghĩ cách dẫn dắt khiến cho người của Mạc Bắc và Nam Chiếu dời sự chú ý của Mộ Dung Phong đi, đừng có mà nhìn chằm chằm ta nữa, ta không đi được đấy”
Dù Lãnh Băng Cơ có nói tới nói lui thì trong lòng của nàng vẫn cảm thấy cảm kích hắn vô cùng.
Có thể cướp nàng từ trong tay của Mộ Dung Phong, đây không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm ra được, bao gồm đại ca của nàng cũng không có khả năng, chắc chắn hắn đã hao tổn rất nhiều tâm sức.
Cái giá mà hắn phải trả khi giúp nàng, đã vượt rất xa những chuyện mà khi trước nàng giúp đỡ hắn.
“Có phải là ta đã khiến huynh gặp thêm phiền phức rồi hay không?”
“Cuối cùng thì lương tâm của nàng cũng đã nhận ra rồi đấy à, bây giờ mà nói đến vấn đề này, dù sao thì ta cũng có thù với Mộ Dung Phong.
Hiện tại ta cũng mong rằng tương lai hắn sẽ không lên làm hoàng đế, nếu không hắn chỉ cần tìm đại một lí do là có thể tiêu diệt cả Cừu gia rồi”
Lãnh Băng Cơ áy náy cười cười: “Ta đây đưa con của hắn cho huynh làm con tin”
Cừu thiếu chủ thỏa mãn gật đầu: “Chuyện này cũng được lắm.
Con của ta khi nào sẽ chào đời? Ta sẽ xem xét để quay về: Lãnh Băng Cơ nghĩ tới, đến lúc đó, bên cạnh mình sẽ không có một người nào thân thích cả, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi.
Những chuyện gần đây khiến bản thân nàng thiếu đi cảm giác an toàn.
“Có vẻ là còn hơn mười ngày nữa, không nói chính xác được, dù sao gần đây phát sinh nhiều chuyện như vậy cũng ảnh hưởng rất nhiều đến hài tử”
“Vậy nàng sinh mau mau một chút, nếu không lúc ta đang hăng say chiến đấu ở ngoài chiến trường đẫm máu, bất cứ lúc nào cũng có thể bị Phong vương gia tiêu diệt”.