Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi


“Trong việc này nhất định có mục đích gì đó không thể cho ai biết, hơn nữa đó còn là một mục đích không hề đơn giản đâu” Lãnh Băng Cơ nói chắc như đinh đóng cột: “Ta đoán đầu tiên là họ nghe được tin tức về Thanh Ôn Đan, sau đó theo dõi xưởng sản xuất thuốc của chúng ta, vậy nên chúng ta vừa đến Hoài Châu thì đã bị những người này theo dõi rồi.

Vì thế ta mới nói bên trong xưởng sản xuất thuốc có khả năng cao là đã có gián điệp của họ rồi”
Thiên Thời bỗng nhiên tỉnh ngộ, nàng không dám trì hoãn nữa mà lập tức cầm thư đi thẳng đến xưởng sản xuất thuốc.
Nơi này rõ ràng là được bảo vệ nghiêm ngặt hơn trước đây rất nhiều, xung quanh còn có rất nhiều người có dáng vẻ như nha dịch trong quan phủ đang liên tục tuần tra.

Vì không muốn để lô thân phân của Băng Cơ nên Thiên Thời phải phí khá nhiều công sức mới có thể gặp được quản sự.
Nàng đưa thư cho quản sự: “E là trong xưởng sản xuất thuốc có gián điệp.

Họ đã chú ý tới phu nhân rồi”
“Đây là chuyện thế nào vậy?”
“Có một tên ma ốm dáng vẻ như công tử nhà giàu, hai ngày nay theo dõi phu nhân, còn bắt cóc Nhân Hòa nữa, mục đích chính là muốn ép buộc chúng ta phải nghe lời họ.

Nếu không phải là nơi này để lộ tin tức về Thanh Ôn Đan thì sao họ lại biết thân phận của phu nhân được?”
Quản sự hít một hơi khí lạnh vào: “Xin phu nhân tha tội, thật sự là ta không đủ cảnh giác, ta nhất định sẽ kiểm tra nghiêm ngặt để tìm ra tên gián điệp này”“
Thiên Thời gật đầu: “Phu nhân còn có chuyện muốn dặn dò, một là tên ma ốm này theo dõi xưởng sản xuất thuốc của chúng ta nhất định là có âm mưu, phu nhân bảo ông phải cẩn thận, đừng để người khác tìm được sơ hở, hai là chuyện có liên quan với tình hình bệnh dịch, phu nhân nhà ta bảo ông nói cho Thẩm thế tử một tiếng, tất cả mọi thứ đều được viết trong lá thư này rồi”
Quản sự mở giấy viết thư ra đọc kỹ hai lần: “Tất cả ta đều nhớ cả rồi”
Thiên Thời cũng không nói nhiều nữa: “Chỗ phu nhân sợ là còn có nguy hiểm, ta sẽ không ở lại thêm nữa.

Ông phải nhớ kỹ, đừng làm lộ thân phận của phu nhân trước mặt Thẩm thế tử”
Thiên Thời căn dặn thêm dăm ba câu nữa rồi nhảy lên nóc nhà, lặng lẽ rời đi nhanh như một con báo.
Nàng vội vã trở lại gặp Lãnh Băng Cơ nên không chú ý đến phía sau có một bóng người lén lén lút lút đi theo.
Bên trong phủ nha mà Thẩm Phong Vân ngủ lại.
Có một người quan sai vội vã đi vào, chắp tay bẩm báo với Thẩm Phong Vân: “Khởi bẩm đại nhân, xưởng sản xuất thuốc mà ngài bảo chúng ta canh phòng cẩn thận, rốt cuộc hôm nay cũng có kết quả rồi”
Thẩm Phong Vân đang nhìn bản đồ cố gắng suy nghĩ cách cứu trợ thiên tai, hắn nghe vậy thì ngẩng đầu: “Người đó là ai?”
“Không biết được thân phận của đối phương, chỉ biết người đó đến xưởng sản xuất thuốc tìm quản sự để truyền lệnh mà thôi.”
Sau đó quan sai lập tức kể lại toàn bộ cuộc nói chuyện của Thiên Thời và quản sự mà hắn nghe trộm được cho Thẩm Phong Vân: “Cuối cùng lúc nha đầu kia đi còn dặn quản sự là tuyệt đối không thể để lộ thân phận của phu nhân nhà nàng.
Còn có… “
Hắn lấy từ trong tay áo ra nửa bức thư bị đốt cháy: “Sau khi nha đầu kia đi thì quản sự lập tức đốt phong thư này đi.
Tiểu nhân nhanh trí đứng bên ngoài gọi ông ta một tiếng, ông †a vội vội vàng vàng bỏ vào dưới bàn, nửa bức thư còn lại chưa bị đốt cháy hoàn toàn.”
Thẩm Phong Vân cầm lấy một góc giấy viết thư rồi mở ra xem, sau đó hắn lập tức cảm thấy máu đang trào lên đỉnh đầu đến “âm” một tiếng, bàn tay đang cầm chặt chẽ lấy một góc bức thư không nhịn được mà run lên.
Chữ viết bằng chì theo hàng ngang, điều này làm hắn lập tức nhớ tới phương thuốc mà trước đây Lãnh Băng Cơ từng kê đơn! Đây đều là dạng chữ viết rồng bay phượng múa, cực kì qua loa.
Hơn nữa lúc trước họ vội vàng rời đi còn không kịp mang đi dao mổ, còn cả việc cố ý lảng tránh hắn nữa.
Trong lòng hắn lập tức có một suy đoán cực kì mạnh dạn, liệu vị phu nhân này có phải chính là Lãnh Băng Cơ đã chết đi hay không?
Thẩm Phong Vân ép chính mình phải tỉnh táo lại, sau đó lý trí phân tích: công tử nhà giàu, tên ma ốm, phu nhân Lương Khương!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui