Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi


Nhưng đây là một trận đọ sức thật sự, lão gia tử không chịu nhượng bộ.

Dù sao, Tiểu Vân Triệt vẫn ở trong tay ta, Lãnh Băng Nguyệt ngươi có bản lĩnh thì trốn ở trong Tướng phủ đừng lộ diện, xem ai chịu được lâu hơn.
Đáng tiếc, ông nghĩ mình đã gây khó dễ cho Lãnh Băng Cơ rất tốt, nhưng lại đánh giá thấp sức chiến đấu của tiểu hoàng tôn.
Chân trước Lãnh Băng Cơ vừa mới vào kinh, chân sau Tiểu Vân Triệt đã lập tức nhận được tin tức.
Một con sâu sặc sỡ, vượt qua muôn trùng tường thành, quanh quẩn hai vòng ở trên hoàng cung, rơi xuống trên vai của Phượng Lôi Ngọc.
Lúc này, Tiểu Vân Triệt đang đứng bên cạnh Mộ Dung Phong bị trói gô, huyên thuyên nói chuyện không đâu vào đâu với hắn.
Mộ Dung Phong dỗ nửa ngày, muốn nghe Tiểu Vân Triệt gọi một tiếng phụ thân, nhưng Tiểu Vân Triệt không phản ứng với Mộ Dung Phong.
Trong tay hắn cầm một miếng bánh đậu, cắn một cái, chép chép miệng, cố ý làm Mộ Dung Phong thèm thuồng.
Hắn quả thực không nghĩ ra, tại sao Hoàng gia gia nhà mình lại trói phụ thân lại.
Chẳng lẽ, đánh nhau không đúng sao? Mình đánh nhau sẽ bị mẫu thân cho chổi lông gà, phụ thân đánh nhau, cũng sẽ bị phụ thân của hắn dạy dỗ?
Mộ Dung Phong và nhi tử nhà mình mắt lớn trừng mắt nhỏ, thấy điểm tâm của ở trong tay hắn, trong lòng Mộ Dung Phong bực bội.

Cứ như vậy oai phong của mình không còn sót lại chút gì ở bên cạnh nhi tử, sau này còn lập uy thế nào? Được nhi tử sùng bái thế nào?
Tiểu Vân Triệt ngồi mệt, đứng lên, nhét miếng điểm tâm cuối cùng vào trong miệng, ngước cổ có hơi chua nói: “Thúc thúc thật sự là phụ thân ruột của con sao?”
Mộ Dung Phong gật đầu: “Đương nhiên, mẫu thân con là Vương phi của ta”
Tiểu Vân Triệt mặt mày ủ dột: “Lúc đó sao hai người không trưng cầu ý kiến của con một chút? Thúc thúc chọn nàng dâu, vậy con có thể chọn mẫu thân không? Không đúng, chọn phụ thân”
Mộ Dung Phong ho nhẹ: “Lúc đó, con vẫn còn ở trong bụng mẫu thân con, không thể biểu đạt ý kiến”
“Thúc thúc đem con bỏ lại vào bụng mẫu thân đi, con muốn kháng nghị có còn kịp không?”
Mộ Dung Phong trợn mắt nhìn hắn: “Mẫu thân con chưa đủ tốt sao? Thế gian này không có người nào hơn được mẫu thân con”
“Vậy thúc thúc thử làm nhi tử của nàng một chút xem?
Hung hăng như vậy, đứng nói chuyện không đau eo.”
Mộ Dung Phong ngẩn người, trong lúc nhất thời cũng không biết tiếp lời làm sao.
“Với lại” Tiểu Vân Triệt thở vắn than dài: “Người phụ thân này, con cũng không hài lòng lắm, muốn rút lui cũng không được.

Hoàng cung này cũng không thú vị.”
Mộ Dung Phong cạn lời: “Ta cảm thấy, mẫu thân con đánh con là có nguyên nhân, nàng hung hãn cũng có thể tha thứ được”
Chẳng hạn như, Mộ Dung Phong nhìn nhi tử nhà mình, cũng cảm thấy hài tử này có chút thiếu đòn.
Tử không chê mẫu xấu xí, chó không chê nhà nghèo, thế mà ngay cả Hoàng cung nó cũng chê, đúng là muốn lên trời rồi.
Tiểu Vân Triệt bĩu môi: “Nguyên nhân cái rắm, mẫu thân con nói hết rồi, trời mưa đánh hài tử, rảnh rỗi chính là rảnh rỗi, đánh con không cần lý do.

Thúc thúc nhìn thân hình của con mà xem, đâu phải con mập, đều là do bị mẫu thân con đánh, toàn thân từ trên xuống dưới đều sưng.

Nếu không phải phụ thân Cừu của con ngăn cản, có lẽ hai ông cháu con cũng không gặp mặt nhau được.”
Miệng mồm này thật sự có thể lắc lư, là giống ta sao?
Nhìn thịt mỡ cả người con xem, y phục cũng sắp căng rách rồi.
Phượng Lôi Ngọc mím môi cười, đã sớm thành thói quen, tiến lên quơ quơ con trùng ở bên cạnh Tiểu Vân Triệt, xen lời nói: “Có lẽ phu nhân đã vào kinh, phái trùng Trục Hương đến trước báo tin.

Ngài còn nói bậy bạ nữa, cẩn thận bị phu nhân nghe được”
Tiểu Vân Triệt vừa nghe, nhất thời tỉnh táo tinh thần..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui