Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi


Mọi người lại nhao nhao ồn ã, ngươi nói một câu, ta nói một câu, đều đem chuyện này phân tích gần giống nhau rồi.

Lãnh Bằng Cơ vẫn không nói chuyện, lưu tâm nghe vài vị Thiếu phu nhân líu ríu nêu cái nhìn của bản thân mình.

Ba anh thợ da họp lại thành Gia Cát Lượng, như thể xem ra, người này tuy nói là chuyện quỷ không hay thần không biết, nhưng là đồng thời cũng để lại không ít điểm đáng ngờ, theo những manh mối này, nhất định sẽ truy ra, sau đó vừa kịp, tìm ra được người đứng sau mấy trò giả quỷ này.

Sở Nhược Hồ chau mặt hỏi Lãnh Băng Cơ: “Ngươi cảm thấy được không?”
Băng Cơ lắc đầu: “Ta tại đây cũng không có bất kì ý kiến gì hay cả.

Chỉ có điều, ca ca đêm qua không ở trong viện nghỉ ngơi, việc này có ai biết?”
Vài vị Thiếu phu nhân đang huyên náo trao đổi nhất thời liền quay mặt đến: “Cũng đúng, không sớm không muộn, chọn đúng ngày này để ra tay.

Hơn nữa, hắn như thế nào có thể biết được muội phu sẽ ở lại thư phòng?”
Từ lúc Sở Nhược Hề có thai, Lãnh Thanh Hạc cũng không có phân phòng mà ngủ.

Phu thê hai người vẫn đều ngủ với nhau, trừ phi Lãnh Thanh Hạc đi ra ngoài uống rượu hoặc là có việc về muộn, lại bởi vì buổi sáng không khỏi thức dậy sớm, nghỉ ngơi luôn lại thư phòng, để không quấy rầy đến Sở Nhược Hề nghỉ ngơi.

.

Ngôn Tình Ngược
Nhắc nhở này của Lãnh Băng Cơ, mọi người tất cả đều nhất thời tỉnh ngộ lại: “Đúng vậy, quét được máu lươn lên đây, việc này sớm có tính toán, nói cách khác, người này sáng sớm đã biết, Thanh Hạc sẽ nghỉ ngơi ở thư phòng”
Manh mối này càng làm càng sáng tỏ.

Sở Nhược Hồ nói: “Việc tá túc ở thư phòng ngày hôm qua chỉ là quyết định tức thời, dùng xong bữa tối rồi mới sai người đến truyền tin.

Lúc này trong phủ đã không có tân khách lui tới, hạ nhân bên ngoài cũng không ai ra vào”
“Vậy những người bên trong viện…”
“Có hai người là cùng ta từ nhà mẹ đẻ về, một người là nhũ mẫu, một người là nha đầu.

Mặt khác hai người, cũng đều là người thành thật đáng tin trong Tướng phủ, rõ ràng là người nhà.

Lại nói ngày thường ta cũng chưa bao giờ khắt khe, nghiêm khắc quá với các nàng ấy”
“Vậy đúng là kì quái”
Sở Nhược Hề hơi nhíu mày: “Ca ca người mỗi lần có một cuốn sách mới, đều yêu thích không buông tay, thường xuyên đọc suốt đêm, chuyện này trong phủ rất nhiều người đều biết đến.

Tuy nói là đến để truyền tin, nhưng ta cũng đã dự liệu được”
Cũng phải nói, xuống tay, tất nhiên là người trong phủ vẫn chưa chạy đi.

“Vậy, hôm qua hạ nhân ra vào viện của người, trong lòng người chắc chắn cũng rõ chứ?”
Sở Nhược Hề suy nghĩ một lát, trong con ngươi có ánh sáng lóe lóe, nghi hoặc lắc đầu: “Không phải chứ?”
“Ngươi nghĩ đến là ai?”
Sở Nhược Hề ấp a ấp úng nói: “Có một chút hoài nghi như vậy, chẳng lẽ, không quá chắc chắn.

Vẫn là nên chờ các tẩu tẩu kiểm chứng rồi nói”
Sở phu nhân nghe được những lời này, trong lòng bản thân nữ nhân có chút băn khoăn, liền mang theo vài vị Thiếu phu nhân, đi ra ngoài tìm mấy ma ma trong Viện hỏi thăm.

Sở Nhược Hề lúc này mới ấp a ấp úng theo sát Băng Cơ nói: “Ta thực ra đã có phán đoán, nếu là nói sai rồi, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều”.

“Là ai?”..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui