Vương Phi! Nàng Háo Sắc

Lại là màn đêm bao phủ, một bóng đen chập chờn trong không trung. Dường như mọi thời đại rất thích hành động vào buổi tối, vừa mang tính chất bí ẩn, hoạt động cũng thêm phần tiện lợi.

"Linh Nhi..." Một âm thanh ngọt ngào rợn da người vang lên, kết hợp với thời khắc lạnh lẽo của đêm khuya vắng ngắt. Người được thưởng thức không chút nghi ngờ từ không trung...rơi xuống. Như thế nào còn lợi hại hơn cả bắn cung tên? Thực sự lực sát thương quá cao thâm đi.

"Lại là ngươi?" Có phải hay không năm nay gặp vận xui rủi đến như vậy? Vừa nhận nhiệm vụ hoàn thành kế hoạch tuyển phi rắc rối, vừa bị âm hồn bất tán đeo bám? Dương Tinh Linh nghi ngờ tháng này mình nên mua giấy vàng về đốt để tiêu trừ sự ám ảnh=.=!

"Là ta đang đợi nàng" Vào cung cũng hơn nửa tháng, gặp mỹ nhân chỉ được vài lần, nhưng thu hoạch không ít, dù gì cũng đã biết được tên họ, thêm một điều đáng mừng nữa là...nàng không bài xích hắn như trước.

Phải rồi, bài xích làm sao được? Nếu làm lớn chuyện thì bản thân nàng chịu thiệt, Tư Đồ Ngọc là ai? Là Bát Vương gia Bắc quốc, ai dám đắc tội? Chỉ khổ cho người đó. Dù gì cũng chỉ là một nha hoàn nho nhỏ, Bài xích? Phải đợi khi kết thúc những ngày gian khổ trong cung cái đã.

"Ta không thời gian tiếp ngươi"  Làm ơn, đại ca à, người có biết đây là đâu không? Là Hoàng Cung đó, có biết cái gì gọi là tai vách mạch rừng hay không? Ngươi có thể tùy tiện, còn nàng chưa muốn mạng nhỏ mất sớm chỉ vì trò vớ vẩn này đâu.

"Nói vài lời không được sao?" Khó khăn lắm mới có cơ hội, nhanh như vậy là đã muốn rời đi? Vẻ mặt đáng thương kia chỉ dụ dỗ được những nữ nhân khác, với Dương Tinh Linh? Cần vài khóa tu luyện nữa hãy bàn tới =.=!

"Thích thì ngươi tự nói,ta đi" Chết tiệt,cũng cái tên này mà lần trước suýt nữa bị tiểu thư phát hiện. Vì muốn nhận thông báo, nàng phải đến Cung Trấn Dụ để Nhị vương gia giao phó, vấn đề muốn qua đó phải ngang Cung Khả Vi, mà lần nào cũng bị tóm giữa đường trở về, thành ra chuyến đi lại bị kéo dài, thật rắc rối.

"Ta..." chưa kịp thốt lời cần nói, thân thủ nàng đã nhanh chóng rời đi. Tư Đồ Ngọc thở dài, thôi thì lần sau lại đợi tiếp. Tiến triển như thế đã là sự may mắn, cần nghĩ cách bổ sung thêm tình cảm để bồi đắp, nước chảy đá mòn, hắn không tin lay động tim nàng không được (cặp này kute không mọi ^^!)

___________________________

Sáng hôm sau.

"Linh Linh, vì sao lại gấp gáp như vậy?" Lăng Lạc Nhân vẫn như những ngày thường ủ mình trong mộng. Một cơn lốc phút chốc đi qua kéo theo chăn mền ấm áp, không khí lạnh lọt vào khiến nàng tỉnh dậy.

"Tiểu thư, người quên hôm nay ngày gì sao?" Thật là, làm chủ nhân rất sung sướng, ăn ngủ nghỉ điều tự do, không như Dương Tinh Linh, từ một sát thủ máu lạnh trở thành một nha đầu miệng mồm cứ liên thuyên. Tính cách lạnh lùng ngày xưa được thay thế bằng vẻ tinh ranh rắc rối =.=!

"Ngày gì?" Vẻ mặt ngơ ngác hỏi ngược lại. Từ khi đến cổ đại, giờ giấc không giống như hiện đại, làm sao biết được những ngày quan trọng trong năm?Đừng nên thách đố đầu óc nàngchứ >"<

"Là ngày thi tuyển vòng hai người quên rồi?" Trời ạ, công sức cố gắng mà tiểu thư cứ xem như chuyện không đáng? Có biết hay không đã làm tổn thương trái tim nhỏ bé của nàng? Tiểu thư người quá nhẫn tâm đi.

"Có liên quan gì ta?" Nói trắng ra cái chức vương phi khỉ gió gì đó nàng đâu màng đến. Thắng hay thua cũng chẳng bận tâm, điều nên bận tâm là...nàng chưa được ngủ đủ, ăn chưa no mới quan trọng =.=!

"Có phải người sợ người khác thấy được dung nhan rồi khi dễ?" Oa, hết cách rồi, đành dùng chiêu khích tướng để đạt mục đích, dù gì nếu chuyện này thất bại, mạng còn không thể giữ nói chi thể diện? Đành hi sinh thôi,tiểu thư đắc tội 1
"Ta mà sợ sao? Nhanh chuẩn bị đi" Thành công khi bị khiêu khích. Tuy không được xem là một mỹ nhân, nhưng cũng có thể xem là người có chút tư sắc, làm sao sợ người khác khi dễ? Thi thì thi, nàng làm gì ngán?

Lăng Lạc Nhân khí huyết bừng bừng, chỉ trong thời gian ngắn đã được Dương Tinh Linh biến thân hoàn toàn khác bộ dạng ngái ngủ vừa rồi. Một bộ dáng hết sức quý phái, tôn lên vẻ kiêu ngạo quyền năng.

"Linh Linh, y phục này thực đẹp, vì sao ta chưa thấy qua?" Ý định vào cung chỉ là tham quan du ngoạn, y phục đem theo vài bộ do chính tay Lăng Mẫu may, tuy rất xinh đẹp, nhưng với chiếc này thì thật khác xa.

"Tiểu thư, là trong cung đưa tới" Làm sao Dương Tinh Linh dám nói, chính tay vương gia giao phó để Lăng Lạc Nhân mặc dự thi? Như vậy mọi chuyện không phải bị bại lộ sao? Càng ngày nàng càng khâm phục tài nói dối của bản thân rồi>"<

"Ồ" không có bất kỳ nghi ngờ nào, của ai cũng được, miễn không để nàng mất mặt là tốt. Dù sao cũng là vòng cuối cùng, ít ra nên giữ thể diện cho Phượng tỷ một chút, dẫu cho thất bại cũng không trách cứ gì nàng được.

*****

Khác với vòng một, lần này được tổ chức tại Ngự Yển Cung. Lượt có chút thay đổi, Nhị Vương gia sẽ đưa ra đề tài cùng lúc.

Đề tài này được coi là bí mật, được viết trong cuộn giấy treo trên cao, một khi cuộc thi sắckết thúc sẽ được mở ra xem, và vị nào làm đúng như yêu cầu trong đó sẽ là người chiến thắng.

Tú nữ thể hiện nét khuynh thành của mình một cách tự do, Có thể biểu diễn kèm vũ đạo, kiếm đạo hoặc bất kỳ bản lĩnh nào xem là sở trường. Người được chọn sẽ vào đề bí mật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui