Khi về đến phòng, không khí trở nên hỗn tạp khi ta và Ái nhi đưa ra hàng loạt cách ứng phó.Không thể vì lấy chồng mà phải tự tử như nữ nhân ngốc này.
- Tiểu thư ,người đi qua đi lại chóng hết cả mặt rồi .Mau ngồi xuống đi_Vừa nói Ái nhi đã tới chỗ
-Ái nhi hay là ta giả bộ bị bệnh nặng không thể thành thân ,có thể là đậu mùa chẳng hạn.Ý kiến hay ta khâm phụ mình quá đi...
-Không được _Tại sao chứ_Tiểu thư lấy lý do bị bệnh mãi cũng không phải là cách hay,sẽ không duy trì được lâu đâu.
-Ân.Ái nhi!em có cách gì hay không?Nói cho ta nghe với....Mọi lần em có nhiều sáng kiến hay mà.
- Tiểu thư ,em cũng chẳng nghĩ ra cách gì... :(
-Ô~..ô... chẳng nhẽ ta phải lấy chồng thật sao...chưa chơi đủ mà ,còn tuổi thanh xuân của ta nữa.Mới có hơn 17t thôi mà T.T
-Híc híc... tiểu thư ơi...híc...tội tiểu thư quá.May mà em không phải xuất giá như tiểu thư may quá..o.O
-Cái gì?em đang an ủi ta hay ....... đổ thêm dầu vào lửa thế hả???
-Ấy...ấy ,tiểu thư bớt giận.em chỉ muốn tiểu thư đỡ nản thui àk.
- Hứ...em được lắm.Đang dầu sôi 1000 độ C còn giỡn được.
-Hề hề.......tiều thư nguôi giận.đừng chấp mấy lời em nói.
-Á............Ta
-Ơ tiểu thư làm sao vậy.Tự nhiên hô lớn làm em giật cả mình...
-Không .. không làm sao cả.Chỉ là....ta đã nghĩ ra cách không phải lấy chồng.Kaka
-Thật ư? Là cách gì tiểu thư mau nói cho em nghe với.
-Ta sẽ bỏ trốn.
-Sao thể?tiểu thư bỏ trốn thì lão gia và Dương phủ sẽ ra sao.Còn thánh chỉ do hoàng thượng ngự ban thì giải quyết ra sao?
-Ta nghĩ sẽ không sao đâu,dù sao phụ thân cũng là trọng thần trong triều,còn có tỷ tỷ là thái tử phi chắc chẵn sẽ không sao.Còn thánh chỉ thì......ta bỏ trốn rồi còn gả ta được nữa không chứ haha.Công nhận ta thông minh hết biết.
-Nếu như vậy tiểu thư định trốn đến cả đời sao?
-Ai biểu trốn cả đời.Khi nào mọi chuyện ổn thoả,cái thánh chỉ huỷ mất thì ta sẽ về.
Ta cũng đang háo hức được hành tẩu trên giang hồ như trong phim kiếm hiệp lắm rồi.Danh tiếng nữ hiệp...ô~ ..ô ta đến đây.
- Tiểu ..tiều thư đi rồi thì Ái nhi tính sao hức...hay tiểu thư cho em đi cùng với người
- Tiểu Ái ,ta sợ em theo ta sẽ phải chịu khổ._Không..,,dù có khổ đến đâu em cũng theo tiểu thư ,đến già cũng vẫn theo ô..ô...Từ nhỏ đến giờ chỉ có tiểu thư là tốt với em.Nhất định em sẽ luôn theo tiểu thư dù nghèo đói khổ sở..
-Ôi... tiểu Ái .Cũng chỉ có mình em luôn chăm sóc ta từ khi xuyên qua tới đây,cũng chính là người bạn duy nhất ở thế giới này.
-Ân.chúng ta mau chuẩn bị hành trang lên đườ
- Nhưng tiểu thư.Đi đêm như vậy liệu có gặp........ma hay quỷ không thế_bỗng nhiên cơ thề tiểu Ái và nàng rùng mình một cái.Dĩ nhiên nàng sợ ma như ở thế kỉ 21 nhưng đến xuyên không vô lí như vậy mà nàng cũng xuyên thì sợ ma gấp 100 cũng là điều tất nhiên.
- Dzậy ta đi lúc xẩm tối vậy,thôi mau thu dọn đồ còn trốn không muộn mất.Giờ cũng đã gần xế chiều rối.
_Vâng.em đi gom liền
Nàng cũng tất bật gom những đồ trang sức có ở đây cùng vài bộ y phục còn sai tiếu Ái tìm thêm mấy y phục nam nhân để cải trang tránh bị lộ tẩy.
Cuối cùng cũng chuẩn bị xong nàng nhanh chóng thay y phục của nam nhân.Thấy tiểu Ái cứ nhìn chằm chằm nàng như ma hiện hình vậy.Nàng liền chạy nhanh ra chỗ chiếc gương đồng vàng khè nhìn.
-Qoa !!!! không phải chứ thiệt là đẹp nha,rất a
-Tiểu Ái ,tiểu Ái mau tỉnh lại _vừa gọi nàng còn phải lay Ái nhi mãi hồn mới quay về._Tiểu Ái không ngờ em lại mê ta đến vầy,đợi khi ra ngoài thành công ta cho em ngắm tiếp còn sắm cho em thêm chiếc khăn dày lau nước miếng ha .haha
Tiểu Ái tưởng thật lấy tay chùi chùi miệng mới phát hiện mình bị hố_tiểu thư kì quá ,sao lại chêu em như vậy chứ.không thèm chơi với tiểu thư nữa.hứ
-HaHa...ta..haha..ta xin lỗi ,thôi em mau thay y phục rồi còn trốn.
-Ứ thèm,không mặc nữa._Thôi cho ta xin lỗi đừng giận nữa nhá !!nhá!!
-Không .em không giận đâu nhưng em không mặc nam trang ,nhìn kì lắm.Mặc thế này em quen rồi.Chúng ta đi thôi.
-Ok.let's go.._ủa ô..ô kê lét lét gì gì đó là gì vậy tiểu thư???_Àk không có gì ta chỉ nói đi thôi mà.Đi thôi.
Trời đã nhá nhem tối .Có hai cái bóng đang lén lén lút lút đang hướng theo lối khuôn viên vắng người nhất để...................trèo tường.Đã đến chân tường nàng lấy tay nải ném qua bức tường cái "bốp" ,hình như tiếng phát ra to quá làm nàng sợ mún rớt tim ra ngoài,nhưng may tim vẫn muốn trong lồng ngực .Mà chắc cũng tối , ít người qua lại nên không kinh đông tới gia nhân.
-Tiểu Ái ,ta leo lên trước có gì sẽ kéo em lên sau
Nàng bắt đầu trèo thoanh thoách đã gần leo lên bờ tường (kinh nghiệp bao nhiêu năm trèo tường trốn học ,hok dễ mới lạ) _ nhưng chưa lên hẳn đã có người túm chặt chân không leo lên được.Và người đó lại chính là tiểu Ái.
-Tiểu thư kéo em lên nữa ,em sợ,...tiểu thư.._Trời ta..ta biết rồi nhưng em..em đừng có kéo nữa ...rách ....rách ...quần ta giờ
- Ấy em xin lỗi tiểu thư leo tiếp đi nhưng nhanh lên...kéo em lên với.(Giờ mới chịu buông ống quần của nàng ra, xém thì rách rùi.
-Được rồi.Ta lên rồi nèk,đưa tay đây ta kéo lên.
Ko ngờ tiểu Ái lại nặng như heo vậy,khó khăn lắm nàng mới kéo được tiểu Ái lên.Tiếu Ái nhát gan ko giám nhảy làm nàng hết lời dụ dỗ cũng ko chịu nhảy.Thiệt tức chết mà.
-Tiểu Ái nhảy xuống đi mà,ko sao đâu.Em thấy ta nhảy có làm sao đâu
- Ko.Em sợ ko giám nhảy tiểu thư ơi ,,,,hức hức...
-Thôi nín đi ,có gì ta đỡ em là được chứ gì.
- Nhưng.....
-Ko sao đâu,có ta mà.Em nhảy nhanh đi ko người ta phát hiện là chết đó.
-Vậy vậy em nhảy..........
Chưa kịp chuẩn bị thì Ái nhi đã nhảy,nàng chỉ biết đứng tại chỗ nhìn Ái nhi nhảy tỏm xuống ..............Đầu nàng."Rầm" bỗng thấy cả hàng nghìn ngôi sao bay quanh đầu cộng thêm chấn động mạnh và nặng cái mông của nàng muốn nở hoa luôn rồi.
-Ô~ ô~...cái ....mông của tui ......đau chết mất thôi mẹ ơi.ák ák..
-Tiểu thư có làm sao ko?cho em xin lỗi
-Ái nhi ơi sao đầy đầu ta rồi .Em ăn gì mà còn nặng hơn heo thế hả?Làm mông ta nở cả nghìn hoa rồi Ô
~-Tiểu thư........
Chưa nói hết câu thì có mấy người trong phủ chạy tới gần chỗ nàng với tiểu Ái mới nhảy kiểm tra ,khi nãy có tiếng động phá ra ở đây.
-Rõ ràng lúc nãy ta còn nghe có tiếng đổ hay ngã gì đó cái "rầm" mà - lính gác 1
-Chắc huynh nghe nhầm chứ làm gì có vật hay người khả nghi ở đây - lính gác 2
-Có lẽ vậy.Thôi ta đi tuần tiếp - lính gác 1 _rồi cả hai tên đó đi một khoảng xa nàng mới có thể hô hấp trở lại bình thường cùng Tiểu ái chui từ trong gốc cây ra.
-Mau ,chúng ta mau rời khỏi đây không thì sẽ sớm bị phát hiện mất.