Vương Phi Phế Vật Lại Là Bảo Bối Tâm Can Của Trưởng Công Chúa Tây Vực


Em ấy ôm lấy ta ấn ta xuống giường, ngấu nghiến môi của ta.

Cảm giác lúc này thật lạ… nó khiến ta muốn hơn, muốn nhiều hơn nữa, mất một lúc đến khi ta không còn dưỡng khí nữa thù hai đôi môi mới quyến luyên rời nhau: - Hộc!! Hộc!
Tiểu Ý chạm vào mặt ta, hôn trán hôn má hôn đến cổ của ta, em ấy hôn xong nhìn ta: - Tiểu thư, người thật xinh đẹp~ Người có biết em muốn làm chuyện này với người từ rất lâu rồi không?
Ta quay mặt cố che đi gương mặt đang ửng đỉ của mình: - Ta… ta không còn xinh đẹp nữa~
Em ấy chạm vào mặt vuốt ve nó một cách nhẹ nhàng nhưng khiến cả người ta nóng lên: - Không! Dù tiểu thư như thế nào đối với em tiểu thư vẫn luôn xinh đẹp~
Bàn tay em ấy như mang theo mị lực khiến người ta vô cùng nóng và ngứa ngáy đến khó chịu: - Ưm~ Tiểu Ý~
Em ấy cúi đầu áp sát mặt ta cười bảo: - Tiểu thư người biết sự thật rồi có còn muốn tránh né em nữa không? Có giận em không?
Hơi thở em ấy phả vào mặt khiến mặt ta càng nóng bừng hơn: - K…Không~ Tiểu Ý~ Ta…

Em ấy nhướng mài nhìn ta mặt càng áp sát hơn: - Sao ạ tiểu thư của em~
Mặt ta nóng rát nhìn em ấy: - Ta…yêu em Tiểu Ý~ Nên… đừng bỏ rơi ta~
Em ấy nhìn ta cười, một nụ cười chứa đầy sự hạnh phúc như thể em ấy chờ câu nói này rất lâu rồi: - Người chứng minh cho em đi~ Người nói người yêu em vậy người chứng minh cho em xem đi~
Ta vòng tay qua cổ em ấy đặt nụ hôn vào môi em ấy, em ấy thuận thế đáp trả ấn mạnh ta xuống giường ngấu nghiến môi ta như một món ăn, em ấy cứ quấn lấy môi ta đến mức ta không thở nổi mới rời môi: - Tiểu thư của em người có biết em chờ đợi khoảng khắc này bao lâu rồi chưa? Em đợi chờ một câu yêu của tiểu thư suốt 5 năm trời…
Ta gật đầu nhìn em ấy: - Ta…
Em ấy áp sát mặt ta: - Hôm nay tiểu thư bù cho em suốt thời gian qua nhé~
Ta chưa kịp trả lời thì môi em ấy lại áp sát môi của ta, lúc này em ấy còn đưa lưỡi của mình vào khoang miệng của ta khuấy đảo bên trong đó: - Ưm~
Tiểu Ý càng điên cuồng khuấy đảo khiến ta khó thở phải vỗ lưng, em ấy mới chịu rời môi ta, môi em ấy cong lên nhìn ta: - Tiểu thư sao lại hôn yếu như vậy?
Ta ngượng ngùng quay mặt sang một bên: - Rõ ràng là em… em…
Em ấy cúi người bảo: - Em làm sao? Tiểu thư nhìn em~ Quay mặt qua đây nhìn em~
Ta quay mặt qua thì nhìn thấy đôi mắt chứa đầy dục vọng nhìn ta, em ấy cúi người cắn vào cổ khiến ta nhịn không được mà kêu lên: - Ưm… Ư~ Tiểu Ý… ưm đưng… ưm cắn~ Đau~ Ưm~
Em ấy như được tiếp thêm sức mạnh cắn ta mạnh hơn: - Ưm… Ah~ Đau~ Ư~ Đau…Tiểu…Ưm… Tiểu Ý… đau~
Người ta dần nóng lên vô cùng khó chịu, em ấy mất một lúc mới buôn môi khỏi cổ ta nhìn ta: - Tiểu thư… người rên như vậy sao em kiềm chế được đây?
Ta xấu hổ chẳng dám nhìn em ấy: - Ta… em… em làm ta đau~
Em ấy cười đưa tay xoa mặt ta: - Người là của em, em phải đánh dấu một chút chứ phải không tiểu thư~
Ta ngượng không biết nói gì, em ấy liền hôn vào trán ta bảo: - Đi ngủ thôi tiểu thư~ Tối rồi!

Bỗng nhiên ta nghe lời em ấy trái tim ta có chút hụt hẫn, ta nhìn em ấy, em ấy cũng nhìn ta cười: - Đợi em thay đồ đã nhé~
Sao bản thân có chút hụt hẫn như vậy? Ta… ta muốn hơn nữa~ Em ấy vừa định rời đi ta liền nắm lấy tay em ấy đặt lên ngực mình, mắt em ấy bỗng mở to, cả mặt cũng ửng đỏ: - Tiểu thư người… người đây là muốn gì sao?
Ta gương mắt nhìn em ấy: - Tiểu Ý~
Mặt em ấy bỗng đỏ bừng lên em ấy run run muốn rút tay lại: - Tiểu thư tối rồi, trễ rồi~ Chúng ta…
Ta nhìn em ấy: - Tiếu Ý~ Chiếm lấy cơ thể ta đi~
Em ấy mở to mắt nhìn ta: - K… Không được~
Ta bước xuống giường em ấy liềb tiến đến ấn ta xuống giường: - Không xuống, dưới đất lạnh!
Ta cười nhìn em ấy: - Chiếm lấy ta đi~
Em ấy xấu hổ cúi đầu vào cổ ta: - Tiểu… Tiểu thư~ Đừng… dùng nói khiêu gợi này với em mà~ Em sẽ không kìm chế được mất~
Ta nghe vậy liền nói: - Em không muốn ta sao?
Mặt em ấy nóng lên đến mức ta cũng cảm nhận được hơi nóng ấy: - Em…Em muốn~ Nhưng mà… đã trễ rồi không thể~
Ta nũng nịu dùng cái giọng khi nhỏ hay đòi em ấy mua kẹo hồ lô mà nói: - Em không yêu ta ư?

Em ấy nghe vậy liền ngẩng đầu chạm trán ta, hơi thở em ấy phả vào mặt ta: - Em yêu tiểu thư của em~ Em yêu Hạ Hạ~
Ta liền hôn môi em ấy rồi lại buôn môi em ấy ra: - Không phải Hạ Hạ, cũng không phải tiểu thư mà là Noãn Noãn~
Em ấy nghe vậy cười hôn trán ta: - Ừm Noãn Noãn của em~ Em được gọi tiểu thư bằng cái tên mà lão gia và phu nhân gọi rồi vậy là… người chấp nhận em phải không?
Ta gật đầu bảo: - Ta yêu em Tiểu Ý~
Bỗng nhiên em ấy nắm chặt tay ta gì mạnh xuống giường khiến ta giật mình: - Tiểu Ý…
Em ấy cười hôn trán ta: - Chẳng phải chính nàng muốn ta chiếm lấy nàng sao~ Giờ nàng phải chịu trách nhiệm với lời nói của chính mình~
Rồi em ấy xé toạt lớp áo của ta khiến ta giật mình: - Tiểu…Tiểu Ý~ Nhẹ tay~
Em ấy nhìn ta ánh mắt đầy sự dịu dàng: - Thứ lỗi cho em đi mà Noãn Noãn, ai bảo nàng quyến rũ như vậy… em không kìm được rồi~.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận