Ngày hôm sau, trong cung tổ chức tiệc mừng đại vương gia trở về .Cô cũng phải đi tham dự cùng cửu vương , đúng lúc này ma ma trong phủ đi đến trên tay mang theo một bộ y phục được may rất tỉ mỉ , hoa lệ.
Ma ma mang bộ y phục vào phòng của cô rồi Tiểu Phù giúp cô trang điểm , sau một lát , trang điểm đã xong cô bước ra khỏi căn phòng thì thấy cửu vương đang đứng đó đợi mình, cô vừa bước ra ,thì cửu vương ngây người , vương phi trước mắt hắn ta hoàn toàn khác hẳn với ngày thường vô cùng xinh đẹp, ánh mắt của cửu vương hướng đến cô không còn biết những thứ xung quanh, đứng nhìn một lúc thì hộ vệ của hắn ta ra nhắc nhở thì hắn ta mới bừng tỉnh lại , sau đó hai người cùng nhau vào cung.
Trên đường đi , hai người không nói câu nào , bầu không khí yên tĩnh một cách lạ thường , họ cứ như vậy cho đến khi đến cổng hoàng cung, hai người xuống khỏi xe ngựa rồi đi vào nơi tổ chức tiệc , khi họ vừa bước vào nơi tổ chức tiệc với bao nhiêu ánh mắt của mọi người dõi theo , có người ngưỡng mộ, có người ganh ghét, nhất là Phù Dao quận chúa và chúa gái của thái hậu , hai người này luôn coi cô là cái gai trong mắt.
Cô và cửu vương ra chỗ ngồi của mình rồi chờ đợi tiệc bắt đầu , họ người đợi gần một canh giờ thì mọi người mới đến đông đủ , lúc này tiệc cũng bắt đầu , mọi người vừa xem ca múa vừa uống rượi chúc mừng đại vương gia Hoàng Thế trở về , mọi người ai náy đều nâng ly chúc mừng , không khí vô cùng vui vẻ , trong không khí vui vẻ đó , mọi người ai cũng vui mừng còn cô thì không mấy hứng thú với những nơi như này , cô ngồi nhìn những người xung quanh mình cảm giác rất chán nản , đúng lúc này hoàng thượng đứng dậy nói
Hôm nay , trẫm muốn thông báo một việc , đại vương gia và Phù Dao quận chúa hai tháng sau sẽ thành hôn
Phù Dao con sao vậy?Nhìn con có vẻ không được thoải mái lắm
A...!không sao ạ
*Tiêu Nguyệt *,*tất cả là tại cô *,*nếu cô không xuất hiện thì ta mới là Cửu vương phi *,nếu không có cô thì hoàng thượng cũng không vì thế mà ban hôn cho ta
Còn nữa,mấy ngày trước trẫm đã ra quyết định trong ngày hôm nay cho tất cả các vương phi và các nữ nhi của các ái khanh so tài , bây giờ cũng đến lúc bắt đầu rồi
So tài , Hoàng Thiên chuyện này là sao? Sao ta không biết gì ?
Ta cũng không biết
Nhìn cô ta như vậy có vẻ như không biết chuyện này.Ha ta xem cô lần này thoát thế nào?
Ta tuyên bố cuộc so tài bắt đầu
Cuộc thi được bắt đầu trong tiếng vỗ tay của mọi người , mọi người lần lượt nên biểu diễn , ai cũng đều thể hiện một tài riêng biệt của mình , lần này là đến Phù Dao quận chúa, cô ta thực hiện tài năng của mình khiến mọi người xung quanh không thể rời mắt , đúng lúc này chuyện không hay đến ,y phục của cô ta bị hỏng ngay lúc này làm lộ ra thân thể , trong lúc này trong bao ánh mắt của mọi người khiến cô ta rất hoang mang không biết phải làm sao thì cô cởi lấy chiếc áo khoác bên ngoài của mình lên cho Phù Dao quận chúa rồi sai người đưa cô ta đi thay y phục , hoàng thượng thấy cảnh trước mắt mình rất tức giận , ngay lúc này cô đi lên trước hoàng thượng xin tha tội cho Phù Dao quận chúa , cửu vương thấy vậy cũng rất ngạc nhiên nhưng không nói gì .Hoàng thượng nhìn cô rồi nhìn sang phía cửu vương và cuối cùng ra một quyết định
Được rồi, chuyện thành hôn của Thế nhi tạm hoãn lại đã , còn ngươi nếu đã cầu xin cho cô ta như vậy thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể thắng được hai người của trẫm thì chuyện này coi như bỏ qua , nhưng nếu thất bại ngươi cũng phải chịu tội cùng cô ta
Được
...Cô vừa rắt lờ thì Phì Dao quận chúa quay lại , nhìn thấy cô đứng ở đó cô ta cũng không biết chuyện gì , lúc này nô tỳ của cô ta đi đến kể lại hết lại mọi chuyện cho cô ta , nghe xong câu chuyện cô ta nhìn cô với một ánh mắt ngạc nhiên , cô ta đi đến trước hoàng thượng nhận tội rồi quay sang nhìn cô, lúc này hai người hoàng thượng nói đến đi đến.
Lần này là thi vẽ tranh , mỗi người sẽ vẽ một bức tranh , vừa nói xong hai họ đã bắt đầu vẽ , sau một hồi chờ đợi thì tác phẩm đã hoàn thành hai người dâng lên cho hoàng thượng xem ,rồi cho các quan đại thần xem , bức tranh đó là một bức tranh tuyệt đẹp , mọi người xem xong bức tranh đó cứ nghĩ rằng hắn đã thắng , sau một hồi bàn luận thì họ lại nhìn sang chỗ cô lúc này tác phẩm của cô cũng được hoàn thành , cô đưa cho hoàng thượng xem tác phẩm của mình, vừa xem xong hoàng thượng lộ ra vẻ ngơ ngác , rồi hoàng thượng lại đưa cho các quan đại thần xem , họ đều rất ngạc nhiên bức tranh trước mặt mình sống động như thật , đúng lúc này mấy con bướm bay từ ngoài vào rồi bay xung quanh bức tranh của cô , thấy vậy mọi người xung quanh bàn tán xôn xao cũng không ngờ cô có thể thắng được hai người mà hoàng thượng tín nghiệm , nói xong bức tranh được dâng lên lại chỗ hoàng thượng rồi hoàng thượng lập tức công bố kết quả cô là người thắng , thế là cô và Phù Dao quận chúa thoát khỏi chuyện này , lúc này hoàng thượng và thái hậu cứ nhìn mãi vào bước tranh rồi quay xuống nhìn cô , họ đã có chút thay đổi thái độ với cô.
Đến gần chiều yến tiệc kết thúc cô và cửu vương cùng nhau về phù, trên đường về cửu vương cứ nhìn...
...cô mãi, thấy vậy cô hỏi...
Mặt ta có dính gì sao? Mà sao ngài cứ nhìn ta với ánh mắt đó vậy?
Không, chỉ là ta cảm thấy hôm nay nàng rất đẹp
Hả.Ta ....
Mà ta cũng không ngờ vương phi của ta lại có khả năng vẽ tranh lợi hại như vậy
Lợi hại gì chứ, đó chỉ là một chút dược liệu ta thêm vào mực thôi
Ha
Xong cuộc nói chuyện , thì cũng đến phủ , cô đi một mạch vào trong điện của mình rồi thay bộ y phục này ra , cô nằm trên giường rồi dần dần ngủ quên mất, khi thức dậy trời cũng đã sáng, cô thức dậy tâm tình rất thoải mái , đúng lúc này nô tỳ trong cung đi đến
Tham kiến vương phi
Có chuyện gì vậy?
Vương phi, thái hậu cho truyền người vào cung ạ
Ta...
Vâng
Được rồi, ngươi đợi ta một lát
Vâng
Nói xong cô vào trong sửa soạn , sau khi sửa soạn xong thì cô đi cùng nô tù kia vào cung , trên đường đi hai người không nói câu gì chỉ đi đến điện của thái hậu.Khi đến điện , cô đi vào hành lễ với thái hậu rồi không nói gì , lúc này thái hậu cho cô đứng dậy rồi nói
Hôm nay, ta gọi ngươi vào đây là để ngươi dạy cách vẽ tranh cho bọn họ
Dạ...
Không được sao
Được chứ ạ
Lúc này , thái hậu tự dưng cảm thấy khó chịu rồi bên ngoài cũng có hai thái y đi đến bắt mạch cho thái hậu, bắt mạch xong hai người họ nói thầm với nhau về bệnh của thái hậu, cô đứng ngoài không chịu được nói
Hai loại mà hai người nói đều không phải
Vương phi, chuyện này người không thể nói lung tung được
Ta không nói lung tung.Thái hậu , người có đồng ý cho con bắt mạch không?
Ngươi...
Vâng
Thôi được rồi, ngươi thử đi
Tạ ,thái hậu
-một lát sau:
Thái hậu, có phải người dạo này chóng mặt, buồn nôn và luôn cảm thấy mệt mỏi không?
Đúng,ngươi...
Thái hậu, nếu ta đoán không nhầm thì người bị trúng độc , một loại độc rất nhẹ nhưng khi tiếp xúc lâu thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng
Trúng độc sao? Ta vừa kiểm tra rồi nhưng....
Ngươi nói tiếp đi.
Vâng
Nhưng thưa vương phi, thái hậu luôn ở trong phòng rất ít khi ra ngoài thì làm sao trúng độc được ạ
Nghe thấy nô tỳ đó nói vậy, cô bắt đầu đi xung quanh căn phòng ,cô tìm mọi ngóc ngách quanh căn phòng rồi cô vô tình nhìn thấy một chậu hoa được để gần cửa sổ , cô đi đến gần nó rồi nhìn sang chậu hoa bên cạnh
Chính là thứ này
Vương phi , thứ cho ta nói thẳng , chậu cây đó chỉ có thể toả ra mùi hương dễ chịu làm sao có thể gây ra độc được
Ngài nói đúng , nếu một mình nó thì không sao nhưng thêm chậu cây bạch dược thì lại khác, nếu không tin ngài có thể thử
Được
Đúng lúc này , hoàng thượng đi đến cùng với đại vương gia, nhị vương gia và cửu vương, hoàng thượng nhìn cô cũng không mấy tin tưởng lắm , hoàng thượng đi đến hai vị thái y kia
Có đúng như vương phi nói không?
Dạ thưa hoàng thượng đúng như vậy ạ
Không ngờ cô ta còn biết y thuật
Được rồi, cửu vương phi, bây giờ ngươi phụ trách việc chưa trị cho thái hậu
Vâng
Nói xong cô nhìn sang phái cửu vương, cửu vương đáp lại cô bằng một nụ cười, thấy vậy tim cô bỗng nhiên đập rất nhanh nên cô liền quay mặt ra chỗ khác , cô viết ra một thang thuốc cho thái hậu rồi đưa cho thái y
Hai người cứ rắc thuốc theo như này là được
Vâng , thưa vương phi
Hoàng thượng , ta không quấy rầy thái hậu nghỉ ngơi nữa ,ta xin phép cáo lui trước
Được
Nói xong cô và cửu vương, nhị vương cùng nhau trở về.