Lời nói của Tần Mộ Phong không phải lúc nào cũng có thể tin .
Năm ngày trước , hắn đại phát lôi đình, tuyên bố không muốn gặp lại Hoắc Thiên . Năm ngày sau , hắn rút lại lời nói , bảo Phi Dương mời Hoắc Thiên đến phủ Bình Nam Vương .
Vừa mới ước vào thư phòng trong Thính Phong hiên, Hoắc Thiên linh mẫn lập tức nhận thấy được chỗ quỷ dị .
Tần Mộ Phong ngồi ở trước thư án , một tay nắm lại để dưới cằm , ngón trỏ của tay kia không ngừng gõ xuống mặt bàn . Đây chính là bộ dạng lúc hắn tầm tư . Năm đó khi còn ở trên chiến trường , mỗi lần gặp phải vấn đề hắn đều có bộ dạng này . Lúc trở lại kinh thành , Tần Mộ Phong lại khôi phục thái độ xem người khác không ra gì , lâu rồi không thấy hắn trầm tư như vậy . Nhìn bộ dáng nghiêm túc của hắn , nhất định đã gặp phải vấn đề khó giải quyết .
“Làm sao vậy ?” Hoắc Thiên lạnh nhạt nói “Gọi ta đến đây làm gì ? Không phải ngươi nói không muốn nhìn gặp lại ta sao ?” Nhìn hắn vốn không xem ai ra gì giờ khôi phục lại nghiêm túc khi còn ở chiến trường thật có chút không quen .
Tần Mộ Phong hơi ngẩng đầu lườm hắn một cái “Hoàng thượng sẽ đối phó ta .”
Hoắc Thiên trước tiên sửng sốt , sau đó lại mỉm cười “Nếu hoàng thượng có ý muốn đối phó ngươi , người sẽ không đem toàn bộ binh quyền giao cho ngươi và ta . Ai ai cũng biết hai chúng ta là bạn tốt , hắn sẽ không ngu ngốc như vậy . Hoàng thượng đã dùng người tất sẽ không nghi ngờ , huống chi ngươi là thân đệ đệ của hắn .”
Tần Mộ Phong nhiêm mặt , âm trầm móc từ trên người ra một khối lệnh bài để lên bàn . Hắn từ trên ghế đứng dậy , quay lưng về phía Hoắc Thiên , hai tay chắp đằng sau . Ánh sáng mặt trời chiếu vào người hắn làm hiện lên một cái bóng dài cao ngạo mà mê người . Chỉ là một cái bóng mà đã có một khí phách bất khả xâm phạm , cùng với phong phạm vương giả tản mát đi ra .
Mắt đen thâm trầm , không một chút sợ hãi , không ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì .
Hoắc Thiên thu lại nụ cười , thần sắc ngưng trọng “Ở đâu ra ?”
“Có hai người thần bí xông vào Thính Phong hiên, tất nhiên bọn họ không phải là đồng bọn , cho nên đã giao đấu . Phi Dương đã nhặt được khối lệnh bài này tại nơi bọn họ giao đấu .” Thanh âm trầm thấp tựa như gió thoảng mây bay , nhưng trong đó phảng phất thấy được vài phần thản nhiên, u buồn .
Hoắc Thiên nhìn bóng lưng của hăn , không tự chủ được nhớ đến nữ tử thổi tiêu kia , cảm thán nói “Cùng Liễu cô nương giống nhau a .” Giống nhau bạch y huyền ảo , lạnh nhạt như nhau , giống nhau bởi sự ưu nhã mà khí phách , thâm sâu khó dò . Hai người này giống nhau như vậy nhưng lại là oan gia .
“Ngươi nói cái gì ?” Con mắt Tần Mộ Phong loé lên, như thế nào lại nhắc đến người đàn bà kia .
“Không có gì ?” Hoắc Thiên thở dài, thôi không nói nữa . Quen biết Tần Mộ Phong nhiều năm như vậy cũng không thể hiểu nổi trong đầu hắn nghĩ cái gì . Tần Mộ Phong có vẻ phù phiếm , không coi ai ra gì , tiêu giao tự tại nhưng kỳ thực hắn có rất nhiều tâm sự , có rất nhiều bí mật không muốn cho người ta biết . Đằng sau sự phù phiếm của hắn ẩn chứa một trái tim khó hiểu . Rất nhiều lúc , hắn tự mình phóng túng cũng chỉ vì muốn đem nỗi thống khổ giấu kín tận trong đáy lòng .
“Ngươi thấy thế nào ?”
“Như vậy có thể xác định hoàng thượng sẽ đối ngươi bất lợi .” Ba người bọn họ từ nhỏ lớn lên cùng nhau , theo như hắn nhận xét , Tần Vật Ly không phải loại người thích cốt nhục tương tàn .
Nhưng là ...
Hoắc Thiên cúi đầu nhìn lệnh bài trong tay , tâm lý rất không vui .
Lệnh bài làm bằng vàng , hai bên chạm khắc đồ án hình rồng . Ở chính giữa hai mặt của lệnh bài phân biệt khắc hai chữ ‘đại nội’ và ‘Tuyết Nhạn’ . Đây là tín vật của đại nội đệ nhất mật thám Tuyết Nhạn .
Đại nội có tam đại mật thám gồm Tuyết Nhạn , Hắc Hổ , Dạ Ưng . Ba người này đều là tâm phúc của hoàng đế , chuyên giúp hoàng đế làm một số việc bí mật .
Ở Thiên Diệp vương triều tam đại mật thám chỉ sợ chính là nhũng người thần bí nhất , ngoại trừ hoàng đế ra , không ai biết được gương mặt thật của họ . Cho đến hôm nay , ngay cả họ là nam hay nữ cũng không có người biết .
Tam đại mật thám thề trung thành với hoàng đế, không có lệnh của hoàng đế bọn họ sẽ không lấy thân phận mật thám để hành động . ‘Tuyết Nhạn’ xuất hiện tại Vương phủ có thể là chủ ý của Tần Vật Ly .
Tần Mộ Phong lạnh lùng nói “Tuyết Nhạn là đại nội đệ nhất mật thám , ngoại trừ hoàng huynh , ai có thể ra lệnh cho hắn .” Thực sự khiến cho hắn lạnh tâm , sinh tại gia đình đế vương , nói ra quả thật vô tình vô nghĩa .
“Có lẽ , có cái gì hiểu lầm .” Hai người này đều như anh em của hắn , trước khi chưa biết rõ sự thật, hắn tuyệt đối không nghiêng về bên nào .
“Hiểu lầm ?” Trong con ngươi của Tần Mộ Phong loé lên một tia âm lãnh “Có phải hiểu lần hay không hắn là người biết rõ nhất .”
“Các ngươi là thân huynh đệ, ngươi hẳn phải hiểu rõ hắn là người như thế nào .” Cốt nhục tương tàn , đây là điều hắn thật sự không hề mong muốn .
Tần Mộ Phong nhếch môi , cười đến mỉa mai “Thân huynh đệ ? Ha ha ...” Anh em ruột của đương kim thiên tử , danh hiệu này thật sự tôn qúy a , chỉ sợ hắn gánh không nổi .
“Không thể bằng một khối lệnh bài mà kết luận rằng Vật Ly không tín nhiệm ngươi .”
Tần Mộ Phong cười càng mỉa mai , tự chế giễu nói ,“Tín nhiệm ? Hắn từng tin tưởng ta sao ?”
“Bây giờ ngươi định làm gì ?” Chuyện đến nước này , hắn nói cái gì cũng vô dụng .
“Có thể làm gì bây giờ ? Lấy tĩnh chế động .” Tần Mộ Phong sắc mặt ảm đạm “Ta hoài nghi Liễu Thiên Mạch là thám tử của hắn .”
“A” Hoắc Thiên lần nữa giật mình “Lần trước ngươi nói nàng là thám tử của Liễu tể tướng , lần này lại nói là thám tử của Vật Ly , xem ra lòng nghi ngờ của ngươi quá nặng .”
“Liễu Thiên Mạch là con vợ nhỏ , nhiều năm qua Liễu tể tướng đối với nàng không nghe không hỏi . Một thân khí chất của nàng từ đâu mà có ? Ngươi không cảm thấy nghi ngờ sao ? Từ khi nàng đến Vương phủ , đầu tiên là Phi Yến xuất hiện , tiếp theo Tuyết Nhạn cũng xuất hiện , ta có thể không hoài nghi nàng sao ?” Nắn phân tích sắc bén , chỉ rõ những điểm nghi vấn .
“Ngươi đừng nói Thiên Mạch chính là Phi Yến hoặc Tuyết Nhạn .”
“Không biết .” hắn chỉ đoán được mục đích Thiên Mạch gả cho hắn không hề đơn giản . Nếu nói Thiên Mạch là Phi Yến hay Tuyết Nhạn , hắn cũng không dám tự tiện xét đoán .
“Ngươi thật sự cảm thấy Thiên Mạch không đơn giản sao ?” Nghe hắn nói như vậy , Hoắc Thiên cũng cảm thấy Thiên Mạch có vấn đề .
“Lần đầu tiên thấy nàng , nàng ở dưới ánh trăng . Đạm mạc , thờ ơ , một thân ngạo khí , khi đó ta đã cảm giác được nàng không hề đơn giản , nàng chính là nữ tử sống nội tâm (nv : quang hoa nội liễm ) . Sau đó nàng trở nên yếu đuối , nhút nhát , so với lần đầu tiên ta nhìn thấy hoàn toàn bất đồng . Từ khi ta đem nàng ra đánh 50 trượng , nàng mới trở lại bộ dáng giống như lần đầu ta nhìn thấy .
“Cho dù nàng thật sự hướng nội cũng không thể kết luận nàng chính là gián điệp . Nàng yếu nhược như vậy , hẳn là không có võ công . Nàng mỗi ngày đều bị ngươi giam tại Đạm Tình cư , như thế nào đem tin tức truyền ra ngoài .” Thiên Mạch này đích thực là khó hiểu .
Tần Mộ Phong cau mày “Nếu nói nàng không biết võ công thì tại sao nàng lại tránh khỏi sự giám sát của Hương nhi mà gây sóng gió tại Vương phủ ? Nếu nàng có võ công tại sao lại chịu để ta khi dễ , ta cảm thấy vĩnh viễn không thể nhìn thấu tâm tư của nàng .”
Liễu Thiên Mạch thật sự là gian tế sao ? Nhớ đến đôi mắt đơn thuần của nàng Hoắc Thiên nhịn không được vì nàng giải thích .
“Trong nhà quyền quý , thê thiếp tranh đấu rất dữ dội . Liễu Thiên Mạch từ nhỏ đã mất mẹ , lại không được yêu thương . Nàng cải trang thành một nữ tử yếu nhược để bảo vệ bản thân cũng không phải là không thể . Lúc bước vào Vương phủ , nàng biết bốn thị thiếp của ngươi rất lợi hại nên tiếp tục giả làm người nhu nhược , tầm thường để tránh khỏi thị phi . Nhưng lúc ngươi đánh nàng , nàng biết nếu tiếp tục tránh né cũng không phải một biện pháp tốt cho nên mới xuất ra dũng khí cùng ngươi đối mặt . Ta cảm thấy nàng rất lãnh đạm , vô tranh vô cầu , chỉ muốn có một cuộc sống bình yên . Có lẽ nàng thật sự rất đơn thuần .”
Nghe Hoắc Thiên nhận xét , Tần Mộ Phong trầm tư , thở dài một tiếng , hỏi “Có thể sao ?” Trong chốn hậu cung có rất nhiều vị nương nương và công chúa có cuộc sống như vậy . Liễu Thiên Mạch đích xác có thể vì muốn bảo vệ bản thân mà cải trang thành một nữ tử yếu nhược .
“Đừng bận tâm , thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng .” Hoắc Thiên vỗ vỗ vào bờ vai của hắn “Gần đây như thế nào không có đi tìm Liễu Thiến cô nương của ngươi ?”
Vừa nghe hai chữ Liễu Thiến , sắc mặt Tần Mộ Phong đột nhiên biến đổi “Lần trước từ Tuý Yên lâu quay về , trên người ta vô cớ bị ngứa đúng ba ngày .” Tám phần là do Liễu Thiến kia giở trò quý , hắn một tháng cũng không dám quay lại đó .
“Ha ha” Hoắc Thiên cười to “Ngươi đắc tội với nàng ?”
“Ta làm sao mà biết .” Tần Mộ Phong bất đắc dĩ lườm hắn một cái . Bị thanh lâu nữ tử chơi xỏ , hắn là lần đầu tiên gặp phải .