Thời gian ba ngày , Ngọc Cẩm viện đã trông như mới , chẳng những được quét dọn sạch sẽ mà ngay cả những đồ dùng đều được thay bằng những thứ xa hoa đắt tiền . Những thứ bày biện trong Ngọc Cẩm viện đều là trân phẩm , độ hoa mỹ không thua gì Thính Phong hiên . Mọi người trong Vương phủ đều đoán Vương gia muốn lập phi , nhưng không biết là vị cô nương nào có phúc khí để trở thành Vương phi , có thể khiến cho Vương gia tốn nhiều tâm tư để chuẩn bị kim ốc tàng kiều .
Bốn cái thị thiếp trong Vương phủ lo lắng chờ đợi , không biết Vương gia đang toan tính những gì . Ba ngày qua có rất nhiều quan điểm khác nhau khiến cho Bình Nam Vương phủ tràn ngập lời đồn .
“Tiểu thư , Vương gia định lấy Vương phi sao ?” Vương phủ đâu đâu cũng xuất hiện tin đồn nàng không múôn biết cũng khó . Vương gia múôn lấy Vương Phi , vậy tiểu thư làm sao bây giờ , một cô nương tốt như vậy chẳng nhẽ phải làm thiếp sao ?
“Không biết .” Thiên Mạch rất lãnh đạm, đối với người từng phản bội nàng, nàng không cách nào xuất ra một sắc mặt tốt .
“Nếu vương gia cưới Vương phi , vậy tiểu thư làm sao bây giờ ?” Nàng thuỷ chung chi là một tiểu thiếp a .
Thiên Nạch thốt lên “Lương phan”(tốt thôi) Mọi người trong Vô Tranh sơn trang , kể cả nàng đều thích đem hai chữ này làm câu cửa miệng, đã không thể thay đổi được .
“A” Lương phan ? Hương nhi ngây dại , cái gì kêu là lương phan ?
“Ta cũng không biết làm sao bây giờ, đi ra ngoài , ta muốn yên lặng một chút.” Nàng biết , so với bất cứ kẻ nào nàng cũng đều biết rõ hơn họ . Với sự thông minh của nàng đã sớm đoán được dụng tâm của Tần Mộ Phong . Nàng đã sớm biết nam nhân kia không giống như vẻ ngoài hoang đường của hắn , nếu không đã không cùng hắn chơi lâu như vậy . Nàng không nghĩ đến hắn cư nhiên lại trọng tình trọng nghĩa đến thế , là người dám làm dám chịu . Nam nhân khiến cho Liễu Thiên Mạch tán thưởng không nhiều , Tần Mộ Phong cũng được tính trong số đó .
Nàng biết hắn muốn bồi thường cho nàng . Ngày đó , khi nàng cố ý tiếc lộ thân thế của mình , đã sớm đoán biết được hắn nhất định sẽ bồi thường cho nàng nhưng nàng không nghĩ đến cách bồi thường của hắn lại kinh khủng như vậy , kinh khủng đến nỗi nàng đảm đương không nổi .
Mỗi người đều có một mặt trái , nàng có , Tần Mộ Phong cũng có . Xuất đạo nhiều năm như vậy nàng chưa từng chánh thức gặp phải đối thủ , Tần Mộ Phong chính là người thứ nhất . Tiếp được nhiệm vụ này , quả thật là rất đáng giá . Từ khi 14 tuổi , nàng luôn coi trời bằng vung , một thân bản lĩnh trộm cắp của nàng không người nào có thể so bì . Vô luận là dạng nhiệm vụ gì , đối với nàng mà nói đều dễ như trở bàn tay . Tại phủ Bình Nam Vương , nàng đã chánh thức gặp phải một đối thủ . Liễu Thiên Mạch , hay còn gọi là Phi Yến , lợi hại nhất không phải võ công hay kỹ thuật trộm cắp mà là tâm tư của nàng . Nàng thâm trầm , thâm trầm đến mức không cách nào nhìn thấu . Để thực hiện một số nhiệm vụ đặc biệt , nàng thường xuyên xuất hiện với những diện mạo khác nhau . Nàng vĩnh viễn không một chút sợ hãi làm cho đối thủ của nàng xem không hiểu . Mặt nạ lãnh đạm , diễn xuất tuyệt vời tất cả đã tạo nên Phi Yến – thiên hạ đệ nhất phi tặc ngày hôm nay . Nàng lợi hại nhất không phải là võ công , không phải là công phu trộm vật mà chính là tâm cơ . Võ công của nàng có lẽ rất giỏi , nhưng đối với những cao thủ tuyệt đỉnh thì võ công của nàng cũng chỉ tính là bình thường mà thôi . Nhiều nhiệm vụ khó khắn , nàng phải dựa vào trí tuệ , võ công cũng chỉ là phụ trợ . Nàng là thiên hạ đệ nhất phi tặc, cũng là thiên hạ đệ nhất diễn viên . Đối với nàng mà nói , diễn kịch cùng trộm đồ đã sớm không thể tách rời .
Tần Mộ Phong là người thứ nhất nhìn thấu nàng
Cải trang nhu nhược ? Nàng đã từng làm qua . nàng từng cải trang làm một nha hoàn yếu đuối , chỉ biết phục tùng của một kẻ có tên trong danh sách võ lâm thập đại cao thủ , thế lực bao trùm tám tỉnh phía nam . Nàng đã trộm lấy cái đầu của hắn treo lên trước cửa lớn . (cái này cũng coi là trộm sao ?) Một thời gian , trên giang hồ đồn rằng võ công của nàng đã đến cảnh giới xuất thần nhập hoá . Thậm chí có những nhân sĩ nhàm chán đem nàng liệt vào trong hàng ngũ thập đại cao thủ . Thật ra nếu luận về võ công nàng còn kém xa cái kẻ đã chết trên tay nàng .
Bởi vì nhiệm vụ đó , nhị sư tỷ Đông Phương Nhị của nàng cùng tân nhậm môn chủ sát thủ môn đã nảy sinh xung đột . Sau một hồi đấu tranh dai dẳng , cuối cùng đã kết thành một đoạn nhân duyên mỹ mãn , này xem như thu hoạch ngoài ý muốn a .
Nàng tự thừa nhận công phu diễn kịch của bản thân đã đạt đến cảnh giới lô hoả thuần thanh . Môn chủ sát thủ môn , kẻ đã từng trải qua trăm trận chiến (nv : thân kinh bách chiến) , vượt qua vô số phong vũ đều nhìn không thấu nàng , vậy mà hết lần này đến lần khác nàng đều bị tên Tần Mộ Phong đó nhìn thấu . (đây là cao nhân tất hữu cao nhân trị )
Lúc ấy nàng đồng thời tiếp được hai cái sinh ý . 10 vạn lượng thâu tâm của Tần Mộ Phong và 5 vạn lượng thâu chứng cớ thông địch bán nước của hắn .
Một nam nhân trên chiến trường hô phong hoán vũ , tuyệt đối là một nhân vật rất nguy hiểm . nàng đã điều tra qua Tần Mộ Phong và phát hiện hắn là một nam nhân rất đáng sợ . (chị à , chị cũng đâu có kém đâu, kẻ tám lạng người nửa cân thôi mà )
Trong kế hoạch của nàng, nàng cải trang thành một nữ tử nhu nhược , biết phục tùng , một người đàn bà nhát gan . Trong một thời gian dài , người trong Vương phủ sẽ quên đi nàng , đến lúc đó nàng mới có thể tuỳ tâm sở dục đi trộm bằng chứng thông địch bán nước của hắn .
Nàng cải trang tốt như vậy , diễn giống như vậy nhưng lại bị Tần Mộ Phong nhìn ra sơ hở .
Cái đó không tính là sơ hở, chỉ là bởi vì diễn tốt quá khiến cho hắn cảm thấy không giống thực . Hắn phái người giám thị nàng, nàng cũng biết .
Lần đầu tiên nàng cảm giác được nam nhân này quá thông minh . Bọn họ thuộc về cùng một loại người , là người có bí mật mà người khác không thể nhìn thấu . Nhìn vào con mắt hắn , nàng vĩnh viễn không biết hắn đang suy nghĩ cái gì .
Bị hắn nhìn ra sơ hở, Thiên Mạch biêt nếu cứ tiếp tục cải trang làm nữ tử yếu đuối sẽ khiến cho hắn hoài nghi . Tại lúc bị đánh trượng , nàng đã xuất ra cốt khí cùng hắn đối mặt .
Ở thời khắc sinh tử, đủ để làm thay đổi một người .
Nàng cố ý chọc giận hắn , cùng hắn đối nghịch , dùng sự lạnh lùng đối diện với hắn chính vì muốn hắn quên nàng .
Theo như nàng điều tra, Tần Mộ Phong không thích đàn bà lạnh lùng , lại càng không thích đàn bà đối nghịch với hắn nhưng người tính không bằng trời tính , hắn cư nhiên lại có hứng thú với nàng .
Lệnh bài không cẩn thận đánh mất, Tần Mộ Phong lại đem sự hoài nghi chuyển lên người nàng . Nam nhân này...thật sự đáng sợ .
Không khiến hắn tiêu trừ hận ý đối với nàng, hắn sẽ không bao giờ đối xử bình thường với nàng .
Bất đắc dĩ , nàng đành phải đem thân thế thực của mình ra .
Tần Mộ Phong tại một số phương diện có chút thất bại nhưng hắn tuyệt đối là nam tử dám làm dám chịu . Hắn sẽ bồi thường cho nàng, nàng biết . Hắn vì sai lầm của mình nhất định sẽ vì áy náy mà đối xử tốt với nàng và bốn ả thị thiếp kia sẽ ghen ghét , nhất định sẽ ngăn cản nàng trở thành Vương phi , các nàng sẽ dùng mọi biện pháp hãm hại nàng , khiến cho nàng mất đi địa vị trong lòng Tần Mộ Phong . Đến lúc đó nàng sẽ tương kế tự kế, dùng diễn xuất cao siêu phối hợp với bốn ả thi thiếp đó khiến cho Tần Mộ Phong hoàn toàn ghê tởm nàng .
Chỉ có hoàn toàn rời đi tầm mắt Tần Mộ Phong nàng mới có thể an tâm, mới có thể không lo lắng đi trộm vật gì đó . Mỗi khi hắn nhìn nàng, nàng không tự chủ được cảm thấy sợ hãi . Có thể làm cho nàng sợ hãi , hắn là người thứ nhất . (hai anh chị này đúng là trời sinh một đôi , cái gfi cũng ‘khiến cho nàng (ta) cảm thấy gì gì đó , hắn (nàng) là người thứ nhất’ )
Nàng dùng nửa năm thời gian bày ra một bố cục , đem tất cả sự hoài nghi của Tần Mộ Phong đối với nàng tiêu trừ sạch sẽ . Nửa năm thời gian , nàng có thể trộm rất nhiều vật , có thể đem quốc khố khoắng sạch . Vô luận nàng làm cái gì , giá trị đều hơn xa 5 vạn lượng hoàng kim đó . Nhưng là , nàng cảm giác được cùng Tần Mộ Phong đấu trí đấu dũng thực là đáng giá . Người ở trên đời rất khó gặp được đối thủ thực sự , có đôi khi đối thủ cũng chính là tri kỷ . 14 tuổi, nàng trộm khắp thiên hạ , cho đên nay chưa từng gặp địch thủ , gặp phải hắn , nàng cảm thấy rất vinh hạnh.
Nàng là Liễu Thiên Mạch , cũng là Liễu Thiến , với tài dịch dung xuất thần nhập hoá khiến cho người ta không nhìn ra chút sơ hở nào .
Nàng tự mình cũng không biết gương mặt thật của mình , có lẽ Liễu Thiến , Liễu Thiên Mạch chỉ là một trong những diện mạo của nàng .
Mỗi người đều sở hữu rất nhiều khuôn mặt , mỗi người trong lòng đều có ánh sáng , có bóng tối , có thiện lươmg, có tà ác .
Liễu Thiên Mạch là bóng tối , Liễu Thiến là ánh sáng .
Nàng không biết rốt cuộc mình là ai ? Là Liễu Thiên Mạch ? Liễu Thiến ? Nàng không biết . Từ ngày Liễu Thiến xuất hiện nàng đã tự hỏi vẫn đề này không biết bao nhiêu lần , có khi là Liễu Thiên Mạch tự hỏi , có khi lại là Liễu Thiến .
Liễu Thiên Mạch là Liễu thiến , lại không phải Liễu Thiến . Các nàng cùng một người nhưng lại không phải một người .
Liễu Thiến xuất hiện vào năm Liễu Thiên Mạch tám tuổi .
Sau khi sư phó đưa nàng đến Vô Tranh sơn trang , tất cả mọi ngươi đều nghĩ biện pháp làm cho nàng vui vẻ, chọc cho nàng cười .
Theo thời gian , nàng đã hạ xuống gương mặt lạnh lùng , biết khóc , biết cười , biết dùng ngôn ngữ thô lỗ mắng chứi người khác , biết cùng với các sư huynh , sư tỷ đồng thời làm chuyện xấu .
Dưới sự chăm sóc của sư phó và các sư tỷ , nàng thể hiện sự thuần chân của mình . Nhưng chỉ cần rời khỏi sự chăm sóc của mọi người , nàng lại khôi phục nguyên bộ dạng cũ . Nàng muốn cười nhưng lại cười không nổi , muốn khóc nhưng lại nhận ra mình sớm đã không còn nước mắt . Lúc rời khỏi bọn , nàng đã sợ hãi , đã cô đơn , chỉ có thể dùng sự lạnh lùng để võ trang chính mình .
Dần dần , Thiên Mạch phát hiện mình đã biến thành hai người .
Trong đêm khuya tĩnh lặng , nàng là Thiên Mạch , một Thiên Mạch lãnh đạm , người kia đã an ủi nàng , nàng tựa hồ có thể nghe được lời an ủi của người đó .
Trong một lần luyện công bị thương , nàng đã hôn mê liền năm ngày .
Trong năm ngày đó nàng tựa hồ nhìn thấy mặt trái của mình , một cái tôi khác đang mỉm cười với nàng . Nàng ta cố gắng mang nàng ra khỏi nơi âm u , cố gắng làm cho nàng tươi cười .
Thiên Mạch cho nàng một cái tên, gọi là Liễu Thiến .
Sư phó phát hiện nàng quái dị , nghĩ đến rất nhiều phương pháp giúp nàng chữa bệnh . Thất bại, Liễu Thiến đã sống trong thân thể nàng 11 năm , cùng với nàng 11 năm, đến nay vẫn chưa rời đi .
Đại sư phó nói , Liễu Thiến là nàng , nàng là Liễu Thiến . Bởi vì nàng không chịu nổi gánh nặng tâm lý , không dám mở rộng trái tim để đón nhận những điều tốt đẹp , trong sự trống rỗng đã tưởng tượng ra một nhân vật như Liễu Thiến . Kỳ thực , Liễu Thiến là khuôn mặt khác của nàng . Đây là một loại bệnh , thường gọi là chứng tâm thần phân liệt .
Thiên Mạch cũng không có cảm giác được như vậy có cái gì bất ổn . Lúc mà nàng mệt mỏi , có thể đi vào nghỉ ngơi , Liễu Thiến sẽ thay nàng khuấy động tất cả . Có người khi dễ nàng , Liễu Thiến sẽ đi ra giúp nàng . Nhiều năm như vậy , Liễu Thiến giống như chiếc ô bảo vệ nàng , thay nàng làm những việc nàng không muốn.
Liễu Thiên Mạch , Liễu Thiến, đã không thể tách rời , chuẩn xác mà nói các nàng chính là một người .
Thiên Mạch là Phi Yến , cũng là Liễu Thiến . Thiên Mạch ,Phi Yến , Liễu Thiến đồng thời là một nữ tử tên Liễu Thiên Mạch .
“Thiên Mạch ? Lại vừa suy nghĩ ta là ai ?”
“Ân”
“Đừng nghĩ, ta là một mặt khác của Thiên Mạch khác , với ngươi là cùng một người .”
“Có ý tứ gì ?”
“Ta vốn không nên tồn tại, sớm muộn gì cũng phải đi . Ngươi một khi gặp phải sự theo đuổi mãnh liệt , trong lòng tự nhiên sẽ xuất hiện tình yêu , khó có thể nghĩ đến cái gì khác , lúc đó ta sẽ rời đi . Yên tâm , ta chỉ tạm thời chiếm thân thể của ngươi , sớm muộn gì ta cũng đem thân xác này trả lại cho ngươi .”
“Không nên đi .” Thiên Mạch cuống quýt .
“Mỗi người đều có một cuộc sống thuộc về mình , ta không có tư cách can thiệp vào cuộc sống của ngươi .”
“Ngươi đi , ta làm sao bây giờ ?”
“Tin tưởng ta , sẽ có người cho ngươi ấm áp , sưởi ấm con tin lạnh lẽo của ngươi .”
“Ta sợ .” Kỳ thực nàng cảm thấy rất không an toàn .
“Ta biết ngươi đang sợ , cho nên dùng sự lạnh lùng xây thành một bức tường, đem chính mình bao ở bên trong . Trên đời này có rất nhiều chuyện tốt , đừng bỏ lỡ .”
“Nhưng”
“Không nhưng gì cả , ta buồn ngủ, đừng làm phiền ta .”