Vương Phi Trắng Nõn


“Không sao, chỉ là vết thương nhỏ, ngươi không có việc gì là tốt rồi.”
Tiêu Trì nói không sao, nhưng thực sự hắn rất để ý vết thương này, nếu không phải mấy chục cao thủ cùng tấn công hắn thì hắn sẽ không bất cẩn như vậy.
Nhưng điều đó cũng làm cho hắn cảm thấy được tên Trà Long Tĩnh này có bao nhiêu nguy hiểm, bên người cao thủ nhiều như mây, phong cách hành sự quỷ dị.
“Miên Nhi, ngươi đứng yên ở đây, chúng ta sẽ trở lại nhanh thôi…” Tiêu Trì dặn dò xong, lập tức tham gia vào trận đánh, hắn biết, thời gian cấp bách, nếu không trở về, không chừng Tiêu Nguyệt sẽ phát hiện chuyện bọn họ xuất cung.
Tiêu Trì gia nhập, làm thế cục dần dần chuyển biến, Trà Long Tĩnh có võ công cao tới đâu cũng đánh không lại Tiêu Trì cùng Dung Triệt, rất nhanh hắn biết mình không thể tiếp tục đánh nữa.
Xoay người lăng không một cái, Trà Long Tĩnh đáp đất, hai người còn lại thấy hắn thu thế cũng đều thu thế.
“Bé cưng , hôm nay tạm thời buông tha ngươi, lần sau ta nhất định sẽ thưởng thức ngươi.”
Chết tiệt, toàn thân Miên Miên nổi da gà, người này nói chuyện thực trắng trợn.
Nhảy ra phía sau Dung Triệt cùng Tiêu Trì, ló cái đầu nhỏ giữa hai người họ nhìn Trà Long Tĩnh, “Hừ~ ngươi chết đi! Có bản lĩnh thì bây giờ ngươi ăn ta đi, ngươi đánh thắng được bọn họ sao?”
Ha ha, dù sao có hai vị cao thủ làm lá chắn rồi, Miên Miên hùng dũng miệt thị hắn.
“Bé cưng, ngươi thật sự là không biết sống chết là gì!” Trà Long Tĩnh nắm chặt nắm tay, cố nén suy nghĩ đem nàng ăn không còn một mảnh, nhìn bốn phía rồi theo cửa sổ nhảy ra ngoài.
Tiêu Trì có thể đi vào tới phòng này, chứng tỏ thủ hạ của hắn đã bị trọng thương, cho nên không cần giao đấu với họ nữa.
Căn phòng đột nhiên quay về yên lặng, Miên Miên sợ hãi nhìn Tiêu Trì, kéo ống tay áo của hắn, “Đừng nóng giận …ta sẽ không bao giờ… bắt ngươi dẫn ta đi thanh lâu nữa.”
Miên Miên chủ động nhận sai, Tiêu Trì vốn đang tức giận liền bình phục trở lại, khẽ thở dài một tiếng, nhìn về phía nàng lúc này mới phát hiện cổ áo khoác ngoài của nàng bị xé rách.
“Miên Nhi…áo của ngươi?” Tiêu Trì nắm chặt nắm đấm, đôi mắt đen thoáng hiện vài phần sát ý, vừa rồi không nên để cho hắn ta dễ dàng chạy thoát như vậy.
Cởi ngoại bào của mình khoác lên người nàng, ngẩng đầu lại nhìn thấy Dung Triệt đang trầm mặc một bên, hỏi: “Sao đột nhiên ngươi xuất hiện ở đây?”
Chẳng lẽ trong cung đã phát hiện bọn họ lén xuất cung?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui