Vượng Phu Mệnh - Nam Đảo Anh Đào


Nghe xong lời này, Vệ phụ quả thực mở rộng tầm mắt, ông hoàn toàn không nghĩ tới bà nương nhà mình cả ngày lẩm nhẩm những thứ này.Chưa kể, mặc dù toàn mấy lời nói không có căn cứ, mà lại không biết nên phản bác như thế nào.Lúc này, Vệ Thành từ bên ngoài trở về, Vệ phụ hỏi chàng đi đâu? Chàng bảo nói chuyện với ca ca một lúc.

Lại hỏi: "Cha mẹ đang làm gì vậy?" ”"Ta nói chuyện với nương con, Tam Lang trở về đúng lúc, con đến phân xử thử xem.

Chúng ta thu được hai ngàn sáu trăm cân lúa, so với năm trước nhiều hơn sáu trăm, lúc đầu ta cho rằng là do được mùa, nhưng hỏi các nhà khác lại không giống như vậy, ta mới thắc mắc nhà chúng ta rốt cuộc vì sao có thể có thu hoạch tốt như vậy? nương con nói là bởi vì Mật nương có vượng mệnh, nàng vượng chúng ta, con nói xem có phải là lời nói bậy hay không không? ”Vệ Thành cũng đứng dưới mái hiên, suy nghĩ một chút nói: " Con cảm thấy hợp lý.


”Vệ phụ: ..."Tam lang à, con chính là người đọc sách thánh hiền đấy, đừng mê tín như nương con thế chứ."Vệ Thành:..."Cha này, ban đầu con đúng là không tin, cho đến khi liên tục ba năm viện khảo thất bại."Chàng nói xong còn thở dài, nói: "Chúng ta hiện tại cuộc sống đã thuận lợi, nhưng có đôi khi con vẫn sẽ nghĩ, nếu như năm đó con không cắn răng kiên trì, không cưới được Mật nương, bây giờ con đang ở hoàn cảnh nào? Chắc là đã thất bại trong kỳ thi thứ tư, chuẩn bị từ bỏ khoa cử về nhà làm nông nghiệp.”Ngô thị nghe được lời này run rẩy: "Đừng nói những lời đáng sợ như vậy.

Tam lang này, nương đã sớm tự kiểm điểm, sau này chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi vẫn do ta làm chủ, chuyện lớn do con định đoạt.

Còn có con dâu, ta khẳng định sẽ đối tốt với nàng, trời có sập xuống cũng có ta chống đỡ cho nàng, tuyệt đối không giống những bà mẹ chồng ác độc bên ngoài cả ngày bắt nạt con dâu.

”Hôm nay, Khương Mật bỗng cảm thấy mẹ chồng mình không thích hợp, lúc nói chuyện với nàng luôn cười tủm tỉm đặc biệt hòa khí, còn quan tâm đến mình.


Buổi trưa lúc ăn cơm nói Mật nương còn ăn thêm nửa chén nữa đi, ăn no một chút.

Buổi chiều nàng đi vào chuồng gà lấy trứng, lúc bỏ vào trong giỏ trứng, mẹ chồng cũng nói hiện tại không thiếu mấy đồng tiền nhỏ, bảo nàng thường xuyên nấu cho mình một bát canh trứng mà ăn.Buổi tối hôm đó, Khương Mật bị Vệ Thành lôi kéo vận động một phen, thoải mái xong nàng nằm sấp trên ngực chồng nói chuyện với chàng: "Tướng công có cảm thấy gì không? ”Vệ Thành:...Có chứ, cảm thấy muốn làm thêm một lần nữa.Đang định xoay người ôm vợ, chợt nghe nàng nói: "Nương hình như bị cái gì kích thích, bình thường có việc đều trực tiếp sai thiếp đi làm, ngày hôm qua lại rất kỳ quái...!Thiếp cảm thấy bà đối xử với thiếp y như với chàng vậy.

”Vệ Thành hỏi nàng cảm thấy thế nào?" Thấy rất kỳ quái.""Nương thương nàng mà nàng còn thấy lạ à?""Là không quen, rất nhiều năm không có ai thương thiếp như vậy."Vệ Thành cúi đầu nhìn nàng, nhỏ giọng nói: "À, thì ra ta còn chưa thương nàng đủ, nào, để tướng công lại yêu thương nàng một lần? ”Khương Mật đỏ mặt, nhẹ nhàng gõ chàng một tiếng."Không đứng đắn! Không nói nữa! Thiếp đi ngủ! ”......Hai ngày dau có không ít người tới hỏi Vệ phụ năm nay thu hoạch như thế nào, nghe nói năm mẫu ruộng thu hoạch hai ngàn sáu trăm cân lúa, mấy người làm nông lão làng trong thôn cũng cảm thấy không thể tin được." Vậy ông trồng như thế nào?" Ta trồng thế nào ông không thấy à?""Chính là nhìn thấy mới hỏi, ta thấy so với năm trước cũng không khác nhau, sao sản lượng lại tăng nhiều như vậy?"Vệ phụ nói không biết, ông suy nghĩ mấy ngày cũng không nghĩ ra, có thể ông trời thấy trong nhà xui xẻo quá lâu, lúc này mới cho vận khí tốt."Thật hay giả? Ta với ông chăm bón cũng giống nhau, còn hạt giống thì sao? Mua ngoài hay là nhà mình để lại? ”"Đương nhiên là mùa trước để lại.""Nếu không thì vậy đi, ta đem giống của nhà chúng ta đổi với nhà ông, sang năm ta dùng giống nhà ông trồng thử xem.""Được thì được, nhưng ta phải nói rõ ràng với ông, cái này thật sự là giống của nhà mình lưu lại, không có gì đặc biệt.

Ông nếu không thu hoạch được tốt đừng có trách ta.


”"Ta chỉ thử xem, cho dù bình thường cũng thu được bốn trăm cân, không thiệt thòi được, nhưng vạn nhất thành công thì sao?"Nói như vậy cũng có đạo lý, Vệ phụ gật gật đầu, hỏi hắn muốn bao nhiêu cân?"Đổi cho ta hai mươi cân.""Được, ông xách một túi hai mươi cân tới đây, ta đổi cho ông thóc nhà chúng ta."......Không ít người nhà cũ Vệ gia đổi lúa, đều nghĩ tốt xấu gì giống thóc nhà ông cũng là loại cho thu hoạch hơn năm trăm cân, chả lẽ lại không tốt hơn loại bốn trăm cân? Lại có người đi hỏi Vệ Đại Lang Vệ Nhị Lang, bọn họ là phân gia mùa xuân năm trước, khi đó mạ đều đã cấy xong, năm nay thu hoạch cũng là từ giống lúa giống của Vệ phụ.

Hai người bọn họ cũng là tự mình lưu giống, liền có người tò mò đi hỏi sản lượng một mẫu, lại nghe nói chỉ có hơn bốn trăm.Ruộng cùng một nhà, cùng một loại giống, cùng một cách chăm bón, mỗi mẫu lại chênh lệch tới một trăm cân, rốt cuộc là vì sao?Cũng là bởi vì nghe Vệ Đại Lang Vệ Nhị Lang đưa ra số lượng, Vệ phụ mới có chút tin tưởng lời Ngô thị nói, cảm thấy có vài người sinh ra mang thể vượng, trồng trọt so với người khác thu hoạch được nhiều hơn, làm việc so với người khác dễ dàng hơn, cuộc sống tùy tiện cũng tốt hơn người khác, đây là mệnh.Dưới tình huống Khương Mật không biết, trên trán đã được định cho hai chữ có phúc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận