Vương Quốc Màu Xám Edit

Chương 82: ngày 26 tháng 4, A
deyun
Tại sao tôi trở nên thảm hại như vậy?
Tần Thái đã tự hỏi vấn đề này suốt đường về.
Lúc trở lại biệt thự, đột nhiên cô suy nghĩ—— tự tìm đi?
Biết Bạch Cập có tình cảm với thân thể Nguyệt Hiện, mà hồn phách của Nguyệt Hiện bây giờ không rõ, đây là cơ hội trời cho, mẹ nó cô lại đang làm cái gì?!
Mỗi ngày chỉ tới tập yoga rồi dưỡng da!
Kết quả đâu?
Chính mình đã trả giá không ít, mà bây giờ chỉ giống như rác rưởi mặc người đuổi! Kỳ thật Đàm Tiếu nói đúng,  cô đã rất may mắn mới sống được tới giờ.
Nhưng từ khi sinh ra đến nay, rốt cuộc cô đã chủ động làm cái gì không?
Không có, hoàn toàn không có. Toàn bộ đều là cố gắng thích ứng với hoàn cảnh, gặp chuyện mới động. Vì thế ngoài thuật pháp mà Bạch Hà đã dạy cho thì cô không hề tiến bộ chút nào. Tài nguyên phong phú thì không dùng, mỗi ngày chỉ bị động gặp chuyện, ai hối tiếc giúp cho?
Tính tình như vậy, còn dám yêu cầu cái gì với vận mệnh?
Tần Thái tắm rửa, hai tiếng sau nghe tiếng Đàm Tiếu gõ cửa cô mới giật mình tỉnh. Không phải bừng tỉnh trong lúc đang trầm tư, mà bừng tỉnh giữa tuổi mười bảy hỗn độn này.
Tần Thái, mẹ nó, tính tình ngươi như vậy, xứng đáng bị người đuổi đó biết không!!

Trong phòng tắm có một tấm gương rất to, Tần Thái nhìn trong gương thấy vết thương sau khi tắm gội càng hiện rõ, đột nhiên cười một chút.
Phải trả giá như vậy, không cách nào thay đổi, so với việc cứ bị coi thường, không bằng đem nó biến thành lợi thế.
Tóm lại là cô không thức thời.
Cô mở cửa đi ra ngoài, Đàm Tiếu đang ngồi trên sô pha xem TV. Thấy cô đi ra cũng không quay đầu: “ Thuốc trên bàn, có thể đánh tan máu bầm, mau uống đi.”
Tần Thái uống xong thuốc, dùng nước súc miệng, sau đó đi xuống tầng hầm, chỉ lát sau đã xuyên vào  “ Đàm Tiếu thích nhất” rồi đi lên. Đàm Tiếu phát hiện, sau đó anh ta không xem TV lại được, giống như mèo thấy cá mà đi đến phòng Tần Thái.
Tần Thái quay đầu lại nhìn anh: “ Anh tới đây làm gì?”
Đàm Tiếu kéo cô tới, lúc nãy xuyên vào thân thể này đã đi lên ngay, Tần Thái chưa kịp đi thay quần áo. Đàm Tiếu ôm cô vào ngực, Tần Thái thấy anh ta giơ súng chào. Nếu là lúc trước, chắc chắn cô sẽ đẩy anh ta ra, nhưng bây giờ cô sẽ không làm vậy.
Đàm Tiếu bắt đầu vuốt ve thân thể này, Tần Thái cố ý như vô tình đụng phải chỗ đang sắp bộc phát kia.
Đàm Tiếu cũng biết đêm nay Tần Thái không giống lúc trước, anh ta đang từ phía sau cởi bỏ quần áo của cô thì Tần Thái nắm lấy tay: “ Thân thể của tôi vẫn đang dưới tầng hầm, phải mang nó lên đây đã.”
Đàm Tiếu ai oán một tiếng: “ Cô muốn tra tấn tôi phải không?”
Anh ra xoay người chạy vội vã xuống tầng hầm, Tang Cốt Nê đang gọi anh ta cũng mặc.
Tần Thái ngồi trên giường, qua gương mà ngắm nhìn gương mặt xa lạ này. Nó cũng đang nhìn cô, cô cong khóe môi, khóe mắt kia cũng cong cong, trong gương là một gương mặt tươi cười sáng lạn.
Trong phòng có dĩa hoa quả, có quýt với dưa chuột, cô thái mỏng miếng dưa chuột ra.
Chỉ lát sau, Đàm Tiếu đã ôm thân thể của cô đặt lên giường. Anh ta vốn là người tinh tế, lúc này không quên tìm đắp lên cái chăn.

Tần Thái cẩn thận đắp dưa chuột lên mặt của thân thể mình.
“ Tới đây.” Đàm Tiếu từ phí sau ôm lấy Tần Thái, đè cô xuống. Tần Thái nhìn anh thật sâu, Đàm Tiếu từ vội vã chuyển sang ôn nhu hơn.
“ Hôm nay làm sao vậy, thật ngoan.” Đàm Tiếu hôn sâu, đối với việc này Tần Thái hoàn toàn hiểu biết, kỹ xảo rất tốt. Đàm Tiếu cầm tay cô kéo về nơi đã nóng rẫy, vẫn rất kiên nhẫn chậm rãi nắm: “ Xoa chỗ này đi…. Nhẹ thôi….”
Đôi mắt thanh lệ mà anh ta quen thuộc đã hiện lên chút xấu hổ, nhưng cô không cự tuyệt, vẫn ôn tồn hầu hạ anh.
Với biểu tình đó Đàm Tiếu không cách nào chống cự, còn chưa công thành đã thất bại thảm hại. Nghỉ ngơi mười lăm phút, anh còn chưa chịu ngủ, cũng không chịu đi, rất phấn khởi tái chiến.
Tần Thái cảm thấy phương diện này cô thật khiếm khuyết quá nhiều, mỗi người đàn bà đều có bộ phận đó. Tại sao chính mình không có giá trị? Sao lại so với người khác bất đồng như vậy?
Đương nhiên phải trở thành kiểu mà đàn ông ưa thích, ta tình ngươi nguyện, đem chuyện tệ nhất thàng chuyện hai người đều vui sướng, hơn nữa mình còn thu hoạch được ích lợi.
Cớ sao mà không làm?
Đêm hôm đó, lần đầu tiên Tần Thái hùa theo ý Đàm Tiếu. Đàm Tiếu làm tận năm lần. Anh không phải là người không biết tiết chế, nhưng với thân thể mỹ nhân này lại mang theo sự ngây ngô nhu thuận của Tần Thái, anh chịu không nổi.
Hậu quả của việc túng dục quá độ là ngày hôm sau không dậy nổi.
Mãi cho đến mười giờ rưỡi, A Tử ba lần gọi điện thoại, Đàm Tiếu mới đứng dậy khỏi người Tần Thái. Tần Thái quay về thân thể của mình, lười biếng cười: “ trợ lý Đàm, thể lực không tốt nha.”
Đàm Tiếu cười một tiếng: “ Trở về rồi sẽ cho cô biết.”
Tần Thái tiếp tục ngủ, Đàm Tiếu cúi người hôn lên trán cô: “ Chuyện đã qua đừng nghĩ. Làm người quan trọng nhất là biết nhìn về phía trước.”

Anh cũng biết tâm tình tối qua của Tần Thái không tốt. Nhưng anh đã đánh giá sai Tần Thái.
Có người chịu tổn thương với đả kích, sẽ phí hoài bản thân, có người sẽ phấn chấn mà quật khởi.
Mà Tần Thái không phải là loại người đầu tiên.
Vào đêm, Tần Thái tiếp tục đến chỗ Bạch Cập.
Bạch Cập chưa nói cái gì,cô vẫn mua chút đồ ăn. Vừa vào cửa liền đi vào phòng bếp làm cơm chiều. rất nhanh đã bưng ra ba mặn một canh.
“ Ăn cơm thôi sư thúc.” Cô gọi Bạch Cập một tiếng, cũng mặc kệ hắn có tới hay không, cô ăn trước một chén. Ăn xong cô đặt thân thể ở sô pha, bao lại bằng cái áo bông dày. Sau đó ly hồn vào thân thể của Nguyệt Hiện.
Bình thường cô đều nói nhiều, hôm nay đặc biệt ít nói, theo đĩa yoga tập xong  cũng là lúc mồ hôi đầy người. Cô duỗi cái eo lười, nằm nghỉ ngơi trên tấm thảm yoga.
Bạch Cập thấy tất cả, Tần Thái  không như bình thường sẽ chạy lại xin lỗi, hay là báo tiến độ tập, cô chỉ làm như không thấy hắn, nhắm đôi mắt mèo lại mà ngủ.
Hắn rất quý trọng cơ thể này nên chắc chắn chủ nhân thân thể này không hề sợ hắn.
Nếu hắn đã muốn chơi trò sắm vai nhân vật, thì chơi với hắn thôi.
Tần Thái nghỉ ngơi trên tấm thảm yoga hơn nửa giờ, Bạch Cập lại không hề thúc giục. Hắn đứng ở cửa chờ đúng nửa tiếng.
Tần Thái đứng dậy, thay ra một bộ váy ngủ bằng tơ tằm màu lục nhạt—— nhìn màu sắc căn phòng này, có thể thấy chủ nhân thích màu sắc nhạt. Cô đi vào phòng tắm, lần đầu tiên không đóng kín cửa.
Phòng tắm cách bên ngoài một tấm kính mờ. Tần Thái đem tất cả đường cong của thân thể này ẩn chiếu qua tấm kinh. Cô không biết hiệu quả thực tế như nào nhưng cô đủ tin tưởng với thân hình này.
Lúc đi ra khỏi phòng tắm, cô thấy Bạch Cập đang ngồi trên sô pha.  Cằm hắn hất một cái, ý bảo cô đi tới. Tần Thái đi đến bên người hắn, rất tự nhiên mà ngồi lên đùi —— mái tóc đang ướt có thể nhỏ lên áo quần hắn  nhưng cô mặc kệ.
Bạch Cập nhẹ nhàng sấy tóc cho cô, lúc đưa máy sấy lại gần một chút, Tần Thái hô một tiếng: “ Nóng.”
Bạch Cập vội dời đi một chút, duỗi tay xoa xoa mái tóc dài.

Đêm nay ở chung rất hòa hợp, thời gian rất nhanh liền hết, Tần Thái liếc mắt nhìn đồng hồ—— chắc hẳn Đàm Tiếu đang chờ dưới lầu.
Cô đưa thân thể Nguyệt Hiện thả lại lên giường, đắp cái chăn lên rồi nhập định, trở về thân thể của mình. Uống gần hết một ly máu gà, sau đó lưu loát rửa sạch, rửa tiếp đống bát chén mới nãy, sẵn tiện lau luôn bàn bếp cho sạch sẽ. Xong xuôi rồi đem rác theo ra cửa.
Bạch Cập vẫn như cũ không nói chuyện, có lẽ hắn chưa thoát khỏi giấc mộng. Nhưng thế thì đã sao?
Hắn nhớ nhung thân thể đó, ta lại cần thứ mình muốn, không hề xung đột với nhau.
Tần Thái xuống lầu, ta tuyệt không muốn bị bất kì kẻ nào đuổi khỏi cửa, tuyệt không trở thành một kẻ chỉ biết khóc, tuyệt không dung kẻ nào khinh nhục ta.
Về đến nhà, Tần Thái đi tìm Tang Cốt Nê. Nhìn thấy cô, nó giận dỗi: “ Kẻ lừa đảo, sẽ không bao giờ giúp ngươi nữa!!”
Tần Thái lại an ủi: “ Bình tĩnh bình tĩnh, chỉ cần ngươi giúp ta điều tra được tư liệu về  Nguyệt Hiện, ta sẽ giúp ngươi đánh thức cái gương.”
Lúc này mặt Tang Cốt Nê đầy vẻ hoài nghi: “ Thật sao?”
Tần Thái phất tay: “ Quân tử nhất ngôn, mười xe phân người.”
Bấy giờ Tang Cốt Nê mới hừ hừ: “ Ta đi tìm Hoàng lão đệ hỏi hắn. Nếu ngươi còn dám gạt ta, ta sẽ bảo Hoàng lão đệ phát tán hình ảnh với vi deo các ngươi hành sự ra ngoài! Hoàng lão đệ của ta còn nói, một đêm năm lần thật sự là quá sức!”
“ Cái gì?!” Tần Thái nhướng mày, hét lên: “ Đàm Tiếu!”
Đàm Tiếu chạy lại, nghe xong sự tình chân tướng, dưới ánh mắt của Tần Thái, anh chợt nhớ đến một chuyện: “ ….. Tối hôm qua lúc chúng ta làm, có phải cô đang đắp mặt nạ dưa chuột cho thân thể của cô hay không?”
…….. ĐM!!!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận