Vương Tọa Công Lược Bút Ký

Bên trong đại điện một mảnh tĩnh mịch, chỉ có dư âm tiếng cười hồn hậu kia của Kamos vương là còn đang quanh quẩn. Mọi người trên cơ bản đều còn chưa phục hồi tinh thần lại, ngoác miệng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn trước mắt.

Bao gồm cả đứa nhỏ nào đó vốn dĩ đang an tĩnh mà ngồi một bên ăn dưa mặc sức tưởng tượng về tương lai tốt đẹp lại đột nhiên bị nâng lên cao cao, sau đó liền bị khâm định làm vương đệ, cũng cả người phát ngốc.

Đột nhiên, một tiếng lạch cạch cực kỳ nhỏ vang lên, đó là thanh âm phát ra do một tên nhóc mập mạp nào đó vì sợ ngây người mà không cẩn thận trượt tay làm rơi cây bút lông chim đang nắm chặt trong tay xuống trên mặt đất.

Tiếng vang vốn dĩ có thể xem nhẹ đi trong những thời điểm bình thường đó, vào giờ khắc này lại tựa như thanh âm cái chốt đột ngột mở ra vang lên trong đại điện yên tĩnh đến đáng sợ.

Rầm một tiếng, toàn bộ đại điện giống như một nồi nước bị thiêu đốt, lập tức trở nên sôi trào.

"Chờ, chờ một chút đã, bệ hạ ——"

"Không được, như vậy tuyệt đối không thể!"

"Kamos vương! Sao ngài lại có thể tùy tiện——"

"Xin ngài suy xét lại một chút đi đã!"

Sau mấy giây chấn kinh rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần lại Shepherd nhăn chặt mày đến gắt gao, y mặc một thân quần áo bị hất nước bẩn, bước nhanh tiến lên, đi đến trước mặt Kamos.

"Kamos vương." Sắc mặt Shamash tư tế đang mở miệng nói chuyện hiển nhiên là rất không tốt, "Xin lập tức thu hồi lại lời của ngài!"

"Vì cái gì?"

Kamos nói, ngữ khí kia lại chẳng để ý một chút nào.

Hắn cũng không có nhìn về phía Shepherd đang đi đến trước mắt mình, mà chỉ cười ha hả mà nhìn Gallan bị hắn nâng lên.

Nhìn đôi mắt đứa nhỏ mở rất lớn mà nhìn chằm chằm vào hắn, còn có vẻ mặt biểu tình ngây ngốc kia, hắn tức khắc có một loại cảm giác thành tựu. Hắn cười hắc hắc lùi tay về, một bàn tay ôm lấy đứa nhỏ, một bàn tay xoa xoa đầu tóc mềm mại của đứa nhỏ còn đang trong mộng bức đó.

A, mềm như bông, lông xù xù, ấm hô hô, xúc cảm thật tốt.

Vương huynh mới nhậm chức tỏ vẻ cảm thấy mỹ mãn.

"Tóm lại, xin ngài buông đứa nhỏ này xuống trước đi đã."

Đối với vị vương vẫn luôn ra bài không theo lẽ thường này, Shepherd cảm thấy vô cùng đau đầu.

Năm đó thời điểm vẫn còn là thư đồng của vương tử Kamos, y cùng với một chúng tiểu đồng bọn bồi đọc đã thường xuyên bị vị vương tử nghĩ cái gì liền làm cái đó lăn lộn đến gà bay chó sủa rồi.

Có thể nói, lúc ấy chỉ có một mình y tuân theo giáo lí chính trực vô tư của Thần Mặt Trời Shamash, là còn tiếp tục kiên trì đi kháng nghị đủ loại hành vi của Kamos vương tử, mà những người khác thì sớm đã chết lặng, tùy Kamos vương tử lăn lộn rồi.

...... Đương nhiên dù y có kháng nghị thì cũng không dùng được cái đếch gì.

"Không được."

Kamos vương dứt khoát cự tuyệt đề nghị của cấp dưới, càng ôm chặt lấy đứa nhỏ trong lòng ngực hơn, cảnh giác mà liếc mắt nhìn Shamash tư tế của hắn một cái, vẻ mặt biểu tình "ngươi đừng hòng cướp đi đứa nhỏ này".

Hắn nói: "Nó là vương đệ của ta."

"...... Trước hãy buông đứa nhỏ xuống trước đi đã." Cố nén loại suy nghĩ xúc động đại nghịch bất đạo muốn dùng cây quyền trượng trầm trọng trên tay nện xuống đầu Kamos vương một cái xuống, Shepherd cảm thấy càng thêm đau đầu hơn, "Ngài dọa đến nó rồi."

"Ầy?"

Shepherd vừa nói như vậy, Kamos liền theo bản năng cúi đầu nhìn thoáng qua.

Nhưng Shepherd đã sai lầm rồi, đứa nhỏ trong lòng ngực hắn căn bản là không hề lộ ra thần sắc bị dọa đến, chỉ mở to một đôi mắt tròn xoe rồi nhìn hắn. Có lẽ ngay từ đầu lúc bị hắn nâng lên là còn có chút ngốc ngơ, nhưng hiện tại đã phản ứng lại được rồi, đôi mắt kia liền dùng sức mà nhìn chằm chằm vào mặt hắn, quét tới quét lui, ánh mắt kia quả thực là như muốn lột một tầng da mặt của hắn xuống vậy.

Mà khi đối diện với ánh mắt nhìn qua của Kamos, đứa nhỏ kia không chỉ không hề thu liễm đi, ngược lại còn càng trầm trọng thêm, một bên nhìn chằm chằm vào hắn, một bên vươn hai cánh tay nhỏ, ngón tay nắm hai bên sườn má của hắn, dùng sức xoa nha xoa, dùng sức túm nha túm, dùng sức giật nha giật.

Đương nhiên, bằng chút sức lực nhỏ bé này của đứa nhỏ, đối với Kamos vương mà nói, lực độ túm giật kia chẳng khác gì là đang sờ soạng mặt hắn cả.

Kamos vương nghĩ nghĩ, lập tức ngộ ra.

"Ha ha ha ha ha —— thế nào? Có phải cảm thấy Vương huynh ta rất tuấn tú hay không nào?"

Kamos vẻ mặt đương nhiên cười ha ha mà nói, đắc ý ngẩng cằm lên, để tiểu vương đệ nhà hắn có thể càng dễ dàng sờ gương mặt soái khí anh lãng kia của hắn hơn.

Hắn rất đương nhiên mà cho rằng, tiểu vương đệ nhà hắn nhất định là đặc biệt thích gương mặt soái khí này của hắn, cho nên mới dùng sức nhìn chằm chằm đến thế, thậm chí còn vươn vuốt sờ như vậy.

Không sai, đứa nhỏ này nhất định là bị mình soái choáng rồi.

Kamos nghĩ như vậy, trong lòng càng thêm tâm hoa nộ phóng, liền dùng sức xoa xoa đầu tiểu vương đệ nhà mình một hồi, cái loại cảm xúc mềm mại, lông xù xù trên tay này cuối cùng cũng lấp đầy dục vọng mà hắn đã dục cầu bất mãn hơn hai mươi năm.

Shepherd: "............"

Loại tính tình tự luyến tự đại, tự cho là đúng này của bệ hạ, cùng cá tính tự tin bản thân tràn ngập mê hoặc này quả nhiên là mãi cũng không đổi được.

Nếu vị này mà không phải là vương của Aaron Landis, có trời mới biết sẽ có bao nhiêu người muốn mỗi ngày đều cắm cọc canh giữ trước cửa hắn tìm cơ hội đánh hắn một trận.

Hoàn toàn không hề để ý đến đầu tóc của mình bị bàn tay to của Kamos xoa đến lộn xộn, giống hệt như tổ chim, một đôi mắt hạt châu của Gallan chỉ gắt gao mà nhìn chăm chú vào mặt Kamos.

Nhưng nguyên nhân cậu nhìn chằm chằm vào mặt của Kamos đương nhiên không phải là bởi vì gương mặt mà Kamos tự cho là soái khí kia, mà vì......

............

Người này là...... Kamos vương?

Kamos...... Vương huynh?!

Chờ, chờ đã.

Cái này không đúng.

Phi thường phi thường không đúng nha!

Gallan nỗ lực nhớ lại bộ dạng của Kamos vương trong trí nhớ của mình.

Tuy rằng mấy lần trong quá khứ, số lần cậu ở chung với Vương huynh trên danh nghĩa của cậu đều rất ít, nhưng mặc kệ có nói thế nào đi nữa, cậu cũng không có khả năng ngay cả bộ dạng của Kamos vương mà cũng không nhận ra được.

Ở trong trí nhớ của cậu, bộ dạng của Kamos vương là...... Hơn phân nửa khuôn mặt đều bị một đống râu quai nón màu nâu đậm cuốn khúc thành cuộn bao bọc lấy, cơ hồ là toàn bộ đầu đều bị mái tóc xoáy tròn bao phủ, cả người vạm vỡ cực kỳ, từng khối thịt tựa như sắt thép. Cả người thoạt nhìn lại càng như là một tòa tháp lớn, cánh tay thô tráng tựa thân cây, giọng như chuông lớn, đi đường, từ xa xa liếc tới, quả thực chẳng khác gì một đầu gấu ngựa khổng lồ đang đứng thẳng bước đi.

Giờ này khắc này, Gallan dùng sức nhìn chằm chằm vào người thanh niên đang ôm cậu tuy rằng dáng người cũng rất cao lớn cường tráng, nhưng đồng thời cũng rất anh lãng soái khí phù hợp với thân hình cao dài ngay trước mắt này......

Gallan: "............"

Cho nên Kamos Vương huynh rốt cuộc trong chín năm tương lai đó huynh đã trải qua chuyện gì vậy hả!!!

............

A a, năm tháng quả thật là một tồn tại siêu cấp đáng sợ......

..................

Gallan cảm thấy tại một khắc này bản thân đã phải chịu cơn đả kích khiến cho cậu cảm thấy kinh tủng nhất từ khi trọng sinh cho tới nay, bởi vì năm tháng đáng sợ mà kinh hồn táng đảm.

Bởi vì quá mức kinh tủng, thế cho nên cậu đã quên béng mất chuyện mấu chốt nhất hiện tại nào đó ra đằng sau đầu. Thẳng đến khi vị Shamash tư tế đại nhân mặt không biểu tình nào đó lại một lần nữa mở miệng, cậu mới đột nhiên phản ứng lại.

"Kamos vương, xin lập tức thu hồi lại lời ngài vừa mới nói ra."

Từ từ đã, vừa rồi Kamos vương nói cái gì?

Vương đệ?

Ta?

Từ giờ trở đi?

......

Không không không, Vương huynh huynh không thể như vậy được.

Với ta mà nói, để ta làm vương đệ cũng chẳng khác nào cắm cho ta một cái flag hẳn phải chết nha. Ta hao hết tâm tư để nộp giấy trắng, khiến bản thân mất đi tư cách, sau đó sẽ được đưa trở về —— ta thật vất vả mới nhổ được cái flag này.

Kết quả một câu của huynh, liền vèo một cái đem lá cờ ta cực cực khổ khổ lắm mới rút được ra lại cắm trở về?

Đùa ta chơi sao?

Ngay tại thời điểm Gallan đang nghẹn một hơi, trợ công xuất hiện.

"Ngôn ngữ vui đùa như vậy, xin ngài thu hồi lại ngay."

Shamash tư tế mặt không biểu tình mở miệng nói chuyện.

Lời nói kia khiến cho Gallan đang vô cùng bực tức ở trong lòng lập tức tặng y một cái like.

Tốt lắm, Shepherd, tiếp tục đi.

"Ngài hẳn phải biết, lựa chọn hiện tại của ngài có quan hệ đến tương lai của Aaron Landis, đây không phải là một trò đùa, ngài không thể đưa ra quyết định dựa theo sở thích được."

Nói rất đúng! Tiếp tục!

"Kamos vương, đứa trẻ hiện tại ngài lựa chọn hiển nhiên là không có năng lực để có thể gánh vác được tương lai của vương quốc này."

...... Tuy rằng vốn dĩ cũng đã không muốn làm vương đệ cái gì rồi, nhưng bị nói như vậy, Gallan vẫn có một loại cảm giác khó chịu vi diệu.

Nhưng mà, khó chịu thì khó chịu, ở trong lòng cậu vẫn muốn tiếp tục phất cờ hò reo cổ vũ cho Shepherd.

Tới đi, đừng khách khí, tiếp tục nỗ lực lên nào, cần phải đánh mất cái ý niệm tùy hứng này của Aaron Landis vương nha.

"Đúng vậy, điện hạ, xin ngài nhất định phải suy xét thận trọng."

"Kamos vương, đó chính là người thừa kế vương tọa a, bất kể có thế nào đi nữa ngài cũng không thể khinh suất như vậy được ——"

"Shepherd đại nhân nói đúng, vương xin ngài hãy suy xét lại một lần nữa đi."

"Bệ hạ!"

"Vương a ——"

Các quan viên khác đã phục hồi lại tinh thần cũng sôi nổi tận tình khuyên bảo Kamos, chỉ hy vọng có thể đánh mất đi cái ý niệm nhất thời hứng khởi này của vương bọn họ.

Vị vương trẻ tuổi khẽ nhíu đôi mày rậm.

"Ta hiểu được." Hắn nói, "Các ngươi cứ tiếp tục đi, từ trong đám tiểu quỷ đó, chọn lựa ra một người vương đệ mà các ngươi cho rằng có đủ tư cách là được."

Lời Kamos vương nói khiến chúng nhân vui vẻ, sôi nổi nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng một hơi này còn chưa kịp hoàn toàn phun xong, câu nói tiếp theo của Kamos vương đã lập tức khiến bọn họ cứng họng.

Chỉ thấy Kamos vương ẩy ẩy đứa nhỏ kia dậy, một tay nâng lên, để cậu ngồi trên vai trái của mình, cái tay kia lại ôm vòng lấy eo bảo vệ.

Hắn tùy ý nói: "Ta mang theo vương đệ đi ăn cái gì trước đã."

Shepherd: "............"

Một hơi mắc nghẹn ở trong cổ họng không lên xuống được tất cả mọi người: ".................."

"Bệ hạ, ngài không thể tùy hứng như vậy được!"

"Ngài như vậy không khỏi cũng quá ——"

"Sao có thể tách ra để chọn được chứ?"

Kamos một tay ôm đứa nhỏ trên vai, nghiêng đầu, nhìn về phía mọi người.

"Mặc dù các ngươi nói là chọn lựa vương đệ, nhưng lại không nói rõ sẽ chọn mấy người."

"Tuy, tuy rằng lời này nói như vậy cũng không sai......"

"Cho nên, ta chọn vương đệ mà ta muốn, còn các ngươi cứ tiếp tục tuyển chọn một vương đệ mà các ngươi muốn đi."

Kamos vương nói, dùng khẩu khí đương nhiên. Ánh mắt hắn đảo qua các thần dân của hắn, cảm giác uy hiếp vô hình khiến mọi người sôi nổi cúi đầu.

"Còn có vấn đề gì nữa không."

Hắn nói, sắc mặt bình tĩnh, ngữ khí nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng lại mang một loại uy nghiêm khiến người ta không dám làm trái.

Thanh âm của hắn, ngôn ngữ của hắn, không giận mà uy.

Hắn là vương của Aaron Landis.

Trong một khắc này tất cả mọi người đang ầm ĩ tức khắc lặng im, bên trong đại điện lần thứ hai trở nên yên tĩnh không một tiếng động.

Shepherd đứng ở trong đó sau khi trầm mặc sơ qua, liền cúi đầu.

"Vâng theo ý chí của ngài, vương của ta."

Kamos vương gật đầu, cảm giác áp bách ẩn ẩn tản mát ra quanh thân trong nháy mắt tan thành mây khói. Hắn cười ha ha, vỗ vỗ tiểu vương đệ đang ngồi ở trên vai mình.

"Được rồi, hiện tại đệ chính là vương đệ của ta đó nha."

Đôi mắt màu kim nâu của nam nhân nhìn vào Gallan, trong mắt tràn đầy ý cười. Ánh mắt kia cực kỳ giống một con sư tử lớn kéo con mồi máu chảy đầm đìa mới vừa cắn chết đi đến trước mặt tiểu đồng bọn, lập công muốn đòi thưởng, tràn ngập dưới đáy mắt chính là —— tới tới tới, đừng khách khí, mau khen ngợi ta, khen ngợi ta, khen ta soái đi.

Xem đi, có thể nhẹ nhàng đơn giản như vậy mà vớ được một Vương huynh vừa soái khí vừa lợi hại giống như ta nè.

Bất ngờ không?

Kinh hỉ không?

Vui vẻ không ~~?

Gallan: "............"

Rất ngoài ý muốn.

Không kinh hỉ.

Không vui.

...... Còn muốn đánh người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui