Vương Tôn Chiến Thần

Trở lại với Toạ Lĩnh Sơn, lúc này từ xa bay đến Tinh Hạo, khi hắn nhìn xuống tại đây đại sơn bị kiến tạo đến rối tinh rối mù một dạng thô sơ kiến trúc liền nhíu mày: “Nha đầu này không biết tại đang náo loạn cái gì, hừ!”

Khi Tinh Hạo hạ xuống trước mặt Tinh Uyển Uyển nhóm người, đồng thời bọn họ cũng lại thức tỉnh

Tinh Uyển Uyển bộ dạng có chút sợ hãi đứng ra che trước người Vương Tôn: “Phụ thân, ngươi đến đây làm gì, có phải là muốn mang đi A Bạch?”

Tinh Hạo vào thẳng vấn đề: “Ta không đến mang hắn đi thì còn làm gì, còn không tránh ra thì đừng trách ta dùng biện pháp mạnh”

Tinh Uyển Uyển chợt nhoẻn miệng cười nói: “Ta đã biết phụ thân ngươi đến đây mục đích, lại nói muốn dẫn A Bạch rời đi, trừ khi phụ thân ngươi đồng ý ta một điều kiện!”

Tinh Hạo định vươn tay đẩy nàng ra liền sững sờ thu tay lại, thú vị hỏi: “Nói đi, điều kiện gì?”


Tinh Uyển Uyển giảo hoạt nói: “Ta biết phụ thân ngươi muốn tổ chức Tinh Lôi Đại Đấu Trường, lần này muốn mang A Bạch đi nhất định phải trả tiền thù lao lên đài của hắn cho ta, xem như trả phí lính đánh thuê, lại nói không nhiều, trăm vạn tiên ngọc liền có thể!”

Nhìn nàng xoè tay đòi tiền một dạng sòng phẳng, Tinh Hạo sắc mặt tối sầm lại: “Lại dám cùng ta tính toán, hừ, trăm vạn lại quá nhiều, chỉ có thể mười vạn”

Tinh Uyển Uyển nhếc miệng khinh thường: “Mười vạn, phụ thân ngươi xem ta là ăn mày sao, A Bạch của ta trăm trận trăm thắng, nếu còn tại Ác Nô Chi Thành ta vài giờ kiếm qua mười vạn chẳng phải là chuyện nhấc tay, đến nói ta đổi ý rồi, trăm vạn chỉ là tiền thuê A Bạch đánh một trận, hơn nữa ta lại là người chủ trì trận đấu, còn tại không đồng ý ta liền đi nói với nội công gia gia ngươi muốn chơi quỵt”

Tinh Hạo chợt giật mình rồi nhìn xung quanh, sau đó liền đỏ mặt, bí ngôn phản biện: “Hừ, ngươi là ta sinh ra, tiền của ta sau này cũng sẽ là của ngươi, đến có cần tính toán chi li như thế sao, ta làm sao có thể ăn quỵt của ngươi được, chỉ là hiện nay ngươi còn nhỏ không nên giữ nhiều tiền tài, có biết đạo lý thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội hay sao?”

Tinh Uyển Uyển cười hề hề: “Hê hê, đợi lúc phụ thân ngươi qua đời ta mới nhận được đi, lại nói chưa biết ngày mai ta lại có thêm vài cái mũm mĩm tiểu đệ đệ, sợ khi đó mười vạn tiên ngọc chia điều ra sẽ hoá thành linh thạch mất, hiện tại vẫn là tính chuyện hiện tại, nên viết giấy thoả thuận vẫn nên viết giấy”

“Hỗn xược…” Tinh Hạo càng nghe càng tức giận, sự tức giận của hắn bắt đầu thể hiện bằng khí tức hùng hậu phát ra, đùng đùng chấn nổ không gian xung quanh

Tinh Uyển Uyển sợ hãi chỉ biết vội hét to: “Nội công gia gia… phụ thân muốn đánh ta…”

“Hừ, địa bàn của ta ngươi cũng dám tới làm càn” Tinh Ngạo Thần xuyên phá hư không, trực tiếp xuất hiện trước mặt Tinh Hạo, một cái tát tựa như trời giáng mà đập cấm đầu Tinh Hạo, khiến hắn khí tức cả người theo đó tán loạn

Chỗ dựa đã đến, Tinh Uyển Uyển tự tin bùng nổ


“Gia gia, A Bạch của ta tiền đánh thuê một trận là trăm vạn tiên ngọc, vậy mà phụ thân ta lại muốn đến bắt người mà không muốn trả tiền, ngài phải giúp ta đòi lại công đạo a, hu hu…” Tinh Uyển Uyển nói đến đây liền ủy khuất mà chốn vào người Tinh Ngạo Thần nhỏng nhẽo

“Thế nào, đây là ta dạy ngươi cách làm người” Tinh Ngạo Thần nghe vậy liền hàm râu dựng đứng, đôi mắt lại trợn lên nhìn đến Tinh Hạo

Tinh Hạo ủy khuất vô cùng, đến bắt gà không thành mà còn bị mất đi nấm thóc biểu hiện, thế là vội lấy ra một tờ giấy trắng, linh lực toả ra liền viết một cái khế ước rồi đưa qua cho Tinh Uyển Uyển: “Tốt rồi đừng giả vờ nữa, đây là khế ước thoả thuận, A Bạch lên đài đấu một trận ta liền sẽ trả phí trăm vạn tiên ngọc, còn có lần này lôi đài sẽ giao cho ngươi chủ trì, thời gian còn lại không quá hai mươi ngày, nếu đến hẹn mà không xuất hiện liền bồi thường ngàn vạn tiên ngọc, nếu A Bạch thua trận liền bồi thường ngàn vạn tiên ngọc, tự mà lo liệu đi”

Tinh Ngạo Thần vội thay Tinh Uyển Uyển cướp đoạt tờ giấy mà đọc lấy, sau khi hiểu rõ liền chỉ mũi Tinh Hạo mà mắng: “Ngươi đây là đang làm cha sao, thế nào lại tính toán với con gái mình như thế chi li, lại nói tiền thuê trăm vạn, không phù hợp ngươi yêu cầu liền bồi ngàn vạn, đây là muốn ăn lời cắt cổ phương thức sao?”

Tinh Hạo lại chưa kịp trả lời, Tinh Ngạo Thần cũng tại sững sờ nhìn đến Tinh Uyển Uyển đoạt lấy tờ giấy trên tay lão mà chớp nhoáng dùng linh hồn lực khắc ấn lên khế ước, theo đó khế ước liền phân thành hai bản, tự động rơi vào mỗi người trên tay một cái

Tinh Uyển Uyển nhoẻn miệng cười: “Xong rồi, đến nói ai quy phạm khế ước sẽ bị nguyền rủa, lúc đó phụ thân ngươi muốn chơi quỵt nợ liền không được!”


Tinh Hạo nghe đến đỏ mặt mà tức giận, lại run rẩy cố gắng kiềm nén mà cố hài hòa nhìn Tinh Ngạo Thần bên cạnh, không dám ở lại đây lâu thêm nữa, hắn lập tức liền vung tay phá không mà rời đi tức khắc

Tinh Ngạo Thần bất đắc dĩ nhìn Tinh Hạo rời đi, lại đau đầu nhìn Tinh Uyển Uyển: “Nha đầu, ngươi điều không thể yên ổn như mấy đứa trẻ khác một chút sao, đến cường giả Thiên Tiên cảnh điều bị ngươi lấy ra chơi đùa, ta mạng già sắp chịu không nổi a!”

Tinh Uyển Uyển đôi mắt nghịch ngợm: “Gia gia, có phải ngài là đại phú hào đúng không, cho ta mượn chút tiên ngọc…”

Tinh Ngạo Thần nghe đến đây liền khiếp sợ, thế là vội bay xuống núi: “Ta vừa quên là còn việc quan trọng cần xử lý, nha đầu ngươi từ từ chơi đùa a, gia gia đi trước…”

Tinh Uyển Uyển đôi mắt to tròn nhìn đến thân ảnh Tinh Ngạo Thần: “Ta còn chưa nói hết đâu!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận