[Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 4 - Tung Hoành

Vì việc viện cai nghiện khai trương chuyển từ mùng mười sang mùng chín, Tuyên Hoài Phong  phải bận rộn hai ba ngày liền, cố gắng hoàn thành công việc theo kế hoạch và những thứ cần phải chuẩn bị.

Vô cùng may mắn là những vấn đề về công văn đều rất thuận lợi.

Sau trận mạt trượt lần trước, rèm cửa sổ và dược phẩm mấy vị ông chủ kia hứa góp đã được đưa đến một phần, chí ít cũng đủ đáp ứng cho mấy ngày khai trương. Tuyên Hoài Phong cũng đã tính toán kinh phí tài chính, ngoại trừ số tiền thu được trên bàn mạt trượt còn có một khoản tiền chuyên mục do hải quan tổng thự cấp xuống, chống đỡ đến cuối năm cũng không thành vấn đề.

Bên cạnh đó, bác sĩ Brown đã gọi điện thoại tới, trả lời rằng: ông quyết định nhận chức vị trước đó đã đề cập.

Như vậy, bốn mục chính là địa điểm, vật dụng, tiền và người đều đã chỉnh tề, những điều kiện sau sẽ dễ xử lý, chỉ còn bố trí cho việc cắt băng khánh thành.

Nhóm bạn bè thường tới giúp đỡ tụ họp cùng một nơi, bàn bạc hưng trí bừng bừng, đương nhiên Thái Bình cũng tới, chân Hoàng Vạn Sơn cũng khá hơn phân nửa, đã xuất viện về nhà tĩnh dưỡng, hắn chống một chiếc gậy ba toong rồi cùng em gái đến đây giúp đỡ một tay.

Khi viết thiệp mời và bàn đến chuyện muốn mời ai, Tuyên Hoài Phong trầm ngâm nói: “Tôi hi vọng việc này không cần rình rang mà cũng không im ắng quá, vừa muốn để người ta biết viện cai nghiện khai trương, vừa không quá khoa trương. Thời buổi xã hội bây giờ, động một chút là mời các nhân vật chính khách cũng không được.”

Thái Bình tán đồng, “Đây là việc rất cần thiết, tất cả mọi việc đều phải khởi đầu từ việc khai trương, khai trương thuận lợi mới có thể mở ra một khởi đầu thực sự tốt đẹp. Mà cậu đã nghĩ xong xem ai là người cắt băng khánh thành chưa?”

Hoàng Ngọc San là một nữ sinh cực kỳ nhiệt tình hoạt bát, bây giờ đã quen thân với bọn họ, trò chuyện càng thêm lớn mật, cô cười tủm tỉm nói: “Tuyên tiên sinh nói không cần mời nhiều chính khách, vậy thì mời một người là được rồi. Nếu có thể mời tổng lý đến thì nhất định báo chí sẽ đăng tin, người người đều biết viện cai nghiện đã được mở. Tuyên tiên sinh, nếu chúng ta đưa một thỉnh cầu như vậy với chỉnh phủ, ngài nói xem, liệu tổng lý có đồng ý không?”

Bây giờ, mỗi lần nghe thấy danh hiệu “tổng lý”, trong lòng Tuyên Hoài Phong liền cảm thấy khó chịu, y mỉm cười nói: “Tổng lý rất bận, ngài ấy là nhân vật lớn luôn bộn bề công việc. Tuy rằng viện cai nghiện cũng là việc làm vì dân chúng, nhưng vẫn chưa đến mức phải mời ngài ấy đích thân đến đây. Về phần người cắt băng, trong lòng tôi đã có quyết định. Tôi muốn mời Bạch tổng trưởng phía hải quan chúng tôi. Tôi đã thử hỏi qua ngài ấy, ngài ấy đã vui vẻ đồng ý.”

(Nguyên văn: hắn là nhật lí vạn ky đại nhân vật. Nhật lí vạn ky: chỉ việc đế vương ngày xưa xử lý muôn vàn chính sự, chăm chỉ đến cực điểm. Hay hàm ý người làm chủ một quốc gia có bao nhiêu công việc quan trọng cần phải giải quyết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui