Vương Tử Kỵ Sĩ

Edit: Đậu

“Ngô Thắng Vũ, anh là tên khốn khiếp….. Aha….. Sâu quá….. Chậm một chút…” Rốt cục cũng có thể nói chuyện, Dương Uấn Chi không đoái hoài tới bọn họ đang ở đâu, lớn tiếng mắng hắn, bây giờ cậu muốn đánh tên này đến chết.

“Fuck, biết là anh hả?” Người phía trên hình như hơi kinh ngạc, ngữ khí đầy ý cười.

“Anh ra ngoài.” Nhìn hắn như vậy, Dương Uấn Chi càng tức giận hơn. Thật ra lúc mới xảy ra chuyện cậu rất loạn mới không phát hiện, đợi đến khi người này tụt quần cậu cậu liền nhận ra, che mắt bắt nạt, vừa nghe được mùi vị trên người hắn, cậu cũng hùa theo giãy dụa mấy lần. Nếu là người khác thì dù có phải liều hết mạng này cậu cũng không để tên đó chạm vào mình.

“Bảo bối…. Hôm nay là sinh nhật anh aaaa.”

Nghe giọng hắn hơi hơi ủy khuất, cậu lập tức không còn tức giận nữa. Ai bảo hôm nay là sinh nhật hắn a, hôm nay hắn là lớn nhất nên cậu không có bắt hắn phải rút ra thật, chỉ là dùng sức kẹp thật chặt cho hả giận.

“Fuck, tiểu tao hóa, em muốn kẹp anh gãy luôn hở.” Ngô Thắng Vũ hít một hơi tét mông cậu một cái để mình thanh tĩnh lại, “Bởi vì biết là anh mới để anh thượng đúng không.”

Giọng nói mang chút kiêu ngạo. Không thể phủ nhận lúc thấy cậu có cảm giác hắn rất giận, nghĩ tới nếu hắn thật sự là người lạ mà tao hóa này lại dâm loạn như thế, hắn sẽ thật sự làm chết cậu.

“A…. Ân a… Nhẹ chút… Bị người ta nghe giờ….” Cậu không muốn trả lời câu hỏi của hắn. Thân thể chỉ có phản ứng với một mình hắn nên lúc cơ thể cậu có cảm giác, cậu liền thêm khẳng định người đó là ai, hơn nữa, côn th*t vừa to vừa nóng này, ngoại trừ Ngô Thắng Vũ thì cũng không nhiều người có đi. Dương Uấn Chi tất nhiên sẽ không nói, cậu đã sớm nhớ kỹ từng đường nét nơi đó của hắn, thân thể phản ứng còn nhanh hơn đại não nữa.

“Ngoan, thưởng cho em.” Ngô Thắng Vũ cười hôn cậu, gia tăng mãnh lực thao làm, trong không gian vang vọng tiếng ba ba ba, “Yên tâm, có thể kêu lên, đây là sân sau nhà anh, sẽ không có ai tới đâu.”

“A a a….. Đâm tới….. Thật thoải mái….. Ngô Thắng Vũ…. Không muốn bị bịt mắt, mở ra.” Nghe được đây là địa bàn của Ngô gia, Dương Uấn Chi cũng buông lỏng chút nhưng đôi mắt vẫn đang bịt kín làm cậu bất mãn.

“Không được nha, anh phát hiện bịt mắt làm em càng có cảm giác hơn. Miệng nhỏ năng hút hơn bình thường nhiều.” Hắn ôm cậu vào ngực mình, xoa nhẹ mông cậu mấy cái, “Tao hóa, mấy ngày nay em không phải không thèm để ý đến sinh nhật anh sao, sao hôm nay lại mua bánh kem hử?”

Ngô Thắng Vũ nhìn chiếc túi xinh đẹp bên cạnh khoái trá bật cười, nghĩ tới mấy ngày trước người này còn lạnh lùng, không chút thương hoa tiếc ngọc đỉnh đến làm cậu bị xuyên đến kêu to, “A a a a, muốn hỏng rồi.. Ngô Thắng Vũ anh nhẹ chút!”

“Khẩu thị tâm phi, mông dâm của cưng cắn anh không tha nè, càng vỗ càng cắn hăng say.” Hắn thổi khí vào tai cậu, xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn mê người, “Em vịn anh đi, chúng ta đổi tư thế.”

“Ừm… A a…. Sắp chết rồi…. Hức hức hức….. Ngô Thắng Vũ…” Tay cậu muốn đánh hắn một cái nhưng cả người bị làm thành mềm nhũn, không chút khí lực nên lại biến thành bám chặt vào cánh tay người ta, hai chân bị giơ lên nên dương v*t có thể đỉnh đến sâu chưa từng có, giống như sắp đâm thủng tử cung cậu vậy. Hai mắt bị bịt kín, hai chân lại không chạm đất làm cậu thấy thật không an toàn, chỉ có thể dựa vào người hắn.

“Hức hức hức … A a… Thật sâu, quá sung sướng….. A a…. Bánh kem…. Là em tự làm…. A.”

“Em tự làm?” Ngô Thắng Vũ dừng một chút, giống như rất kinh ngạc, hắn cứ nghĩ mùi bơ trên người cậu là do đi mua bánh nên có nhưng hắn cũng thấy khó hiểu, nếu chỉ đi mua bánh thì sao mùi lại nồng nặc như vậy.

“Ừm…. Ách A…… Tại vì muốn làm anh ngạc nhiên….. Anh luôn dành cho em những thứ thật tốt…. Mà em lại không thể cho anh đồ gì quý giá… Nên….. A a…. Chậm chút mà……”

Lời nói đáng lẽ làm người ta ấm lòng lúc này lại chuyển hết thành hưng phấn và cảm động, “Đứa ngốc, sinh nhật anh chỉ cần có em là đủ rồi, không cần chuẩn bị quà gì hết. Đối với anh mà nói, những thứ này đều không bằng được thấy em vui vẻ.”

Hắn cũng nói thật lòng, so với chuẩn bị quà cho hắn, không bằng bé con này tự đóng gói chính mình dâng lên để hắn dùng a.

“Bất quá, bảo bối đã chuẩn bị thì anh tất nhiên phải ăn hết, với lại có thể ăn bánh kem người yêu tự làm, ngẫm lại cũng rất hạnh phúc.”

Dương Uấn Chi mặt đỏ tai hồng, thẹn thùng nói, “Ngô Thắng Vũ, anh tháo bịt mắt ra đi, em muốn thấy anh.”

Lần này hắn không có cự tuyệt nữa, tháo vải bịt mắt xuống, sau đó hôn lên mắt cậu, “Giờ đừng vội mở mắt, sợ em sẽ không thích ứng đó.”

“Ừm.” Đợi đến khi mắt đã hoàn toàn thích ứng được, Ngô Thắng Vũ mới chậm rãi buông cậu ra, tiếp tục động tác dưới thân. Nghĩ đến chuyện mình dậy rất sớm làm bánh kem cho hắn, kết quả giữa đường lại bị “Bắt cóc cưỡng dâm”, cậu liền tức giận muốn lấy bánh ngọt đập hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui