Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Nhất là Đao Ma mà tổ chức phái đi ngăn cản Long Ngạo Thiên, khiến ông ta càng đỡ lo chuyện sau này!

Tối nay, chính là buổi biểu diễn cá nhân của ông ta, thần cản giết thần, Phật cản giết Phật!

"Phụt!"

"Phụt!"

Người mặc áo choàng đen xông lên phía trước.

Adv

Mười bước giết một người, không để lại dấu vết suốt ngàn dặm.

Thanh kiếm dài vung lên, rất có khí thế vô địch thiên hạ!

"Chết đi!"

Ông ta chĩa kiếm về phía Diệp Phàm, lạnh lùng nói.

Adv

Toàn thân Diệp Phàm lạnh buốt, anh ta tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Mà đúng lúc này.

"Dừng tay!"

Vương Nhạc Hiên vừa mới đi nặng liền lao vọt tới.

Ông ta chính là cường giả Hậu Thiên cảnh bậc ba, đã có thể dùng nội lực ngoại phóng, ông ta thẳng tay đấm một chưởng về phía người mặc áo choàng đen.

"Uỳnh!"

Nắm đấm gió khủng khiếp gào thét phóng ra, phát ra những âm thanh tàn phá.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Người mặc áo choàng đen lạnh lùng cười một tiếng, ông ta cất thanh kiếm dài đi, rồi lại lao tới phía Vương Nhạc Hiên!

"Uỳnh!"

Kiếm khí nổ tung ra, dễ dàng đánh tay nắm đấm gió của Vương Nhạc Hiên, rồi lại lao nhanh về phía Vương Nhạc Hiên.

Con ngươi Vương Nhạc Hiên co rụt lại, vội vàng nghiêng người tránh né, nhưng mà cánh tay phải vẫn bị chặt đứt tận gốc!

"Phụt!"

Vương Nhạc Hiên kêu thảm một tiếng, vì lực quán tính lớn mà cả cơ thể ông ta bay thẳng ra ngoài, đập mạnh xuống sàn nhà.

Ông ta kìm nén cơn đau dữ dội, giãy dụa đứng dậy, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.

Sao lại có thể mạnh như thế?

Đúng lúc này.

Diệp Thiên Long và Vân Trung Thiên nghe thấy tiếng động thì nhanh chóng chạy ra đây.

Diệp Thiên Long thấy con trai bị thương nặng đang lâm nguy thì trái tim run lên, ông ta lập tức nhìn về phía người mặc áo choàng đen, lạnh lùng nói:

"Là ai?"

"Tao là ai không quan trọng, quan trọng là tối nay tất cả các người đều phải chết!"

Người mặc áo choàng đen nói khàn giọng.

Đôi mắt Diệp Thiên Long hơi nheo lại, biết rõ rằng đối phương cố tình đổi giọng nói.

Ông ta liếc mắt với Vân Trung Thiên, Vân Trung Thiên nhẹ nhàng gật đầu.

Ngay sau đó.

"Bài vân thối!"

"Long hổ quyền!"

Hai người chấp pháp lạnh lùng quát lên, mỗi người sử dụng những kỹ năng riêng của mình, cùng xông về phía người mặc áo choàng đen.

Vẻ mặt người mặc áo choàng đen không hề sợ hãi, vung thanh kiếm dài màu vàng trong tay lên, chỉ trong nháy mắt ông ta đã cùng chiến đấu với cả hai người chấp pháp!

"Ầm!"

"Uỳnh!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui