Cuồng nhân lạnh lùng hét lên một tiếng, một đao nhắm tới mi tâm của Triệu Vô Cực mà chém.
“Soạt!”
Đao khí cuồng bạo cuộn trào mãnh liệt….
Một đao này rõ ràng mạnh hơn, nhanh hơn vài đao trước đó, nhanh tới mức Triệu Vô Cực tự cho rằng mình không thể tránh được…..
“Tôi sắp chết rồi sao?”
Adv
Trong khoảnh khắc đó, trong đầu Triệu Vô Cực đã xuất hiện ý nghĩ như vậy.
Trong lòng ông ta cũng không có quá nhiều sợ hãi, chỉ là có chút không cam lòng…
Không cam lòng rằng mình lại chết một cách uất ức như thế này, làm xấu mặt bộ chấp pháp, làm xấu mặt nước Đại Hạ….
Nhưng chính cào lúc này, một thân hình mảnh khảnh đột nhiên xuất hiện phía trước mặt ông ta và vung tay lên đánh tan luồng đao khí khốc liệt đang lao tới.
Adv
Bóng dáng này chính là Lâm Phong!
“Triệu Vô Cực, vừa rồi ông ngạo mạn như vậy, tôi còn tưởng rằng ông rất lợi hại, không ngờ đến cả một tên ngoại quốc cũng đánh không lại!”
Lâm Phong nhàn nhạt nói.
“Cậu…”
Triệu Vô Cực nhìn Lâm Phong đứng trước mặt mình, vẻ mặt phức tạp, nhất thời không biết nên nói gì.
Còn những người của Tam Khẩu Đường nhìn thấy Lâm Phong ra tay, lập tức cảm thấy hứng phấn đến mức toàn thân run lên, lần lượt thét lớn:
“Ngài Lâm, giết chết thằng khốn này đi!”
“Ngài Lâm, thằng nhãi này quá ngông cuồng, ngài nhất định phải đánh gục hắn!”
“Ôi vãi! Tức chết mất! Một người nước Oa mà dám ngạo mạn trước mặt chúng ta, ahhh…”
Có lẽ vừa rồi ức chế quá lâu nên mọi người của Tam Khẩu Đường đều hét lên điên cuồng.
Đôi mắt bọn họ đỏ lên, toàn thân run rẩy, vô cùng tức giận!
Từ khi nào lại đến lượt người nước Oa giẫm đạp lên nước Đại Hạ to lớn vậy?
Lâm Phong nhìn thấy phản ứng của mọi người thì lặng im không nói gì.
Lúc này, cuồng nhân lạnh lùng nhìn Lâm Phong hỏi.
“Cậu chính là người đã giết chết Phong Hành giả, Lâm Phong của đám Đao Ma các người sao?”
“Xem ra hôm nay ông là vì tôi mà tới?”
Lâm Phong nói.
Cuồng nhân cười lạnh một tiếng, không đáp trả mà chém thẳng một đao về phía Lâm Phong.
Lâm Phong vươn hai ngón tay ngăn cản nhát đao của cuồng nhân, nhàn nhạt nói:
“Quá chậm, quá yếu!”
“Đường đường là sát thủ đỉnh cao của nhóm Bát Kỳ mà thực lực thế này thôi sao?”
“Nếu như ông yếu như vậy, tôi nghĩ cuộc đấu có thể kết thúc rồi!”
Cuồng nhân nghe vậy thì hơi nheo mắt lại.
Những câu này không phải vừa nãy hắn mới nói với Triệu Vô Cực sao?
Lúc này Lâm Phong cố tình nói vậy, rõ ràng là đang sỉ nhục mình!
“Vậy thì để cho cậu thấy được thực lực thật sự của tôi!”
Cuồng nhân lạnh lùng hét lên một tiếng, đao Nhật trong tay nhanh chóng vung lên, đao khí dâng lên vô tận như cuồng phong bão táp, áp sát về phía Lâm Phong!
Mọi người tại hiện trường thấy vậy thì đều cảm thấy tim đập chân run.
Cuồng nhân này có phần quá mạnh rồi!
Chỉ trong một giây như vậy, e là phải vung ra cả nghìn đao mới có thể hội tụ được đao khí khổng lồ như vậy?
“Lâm Phong, cận thận! Tuyệt kỹ của cuồng nhân này, cuồng ma loạn vũ.”