Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Trước kia nhón Bát Kỳ của nước Oa phái tới không ít sát thủ muốn ám sát Hoa Vân Phi nhưng đều bị anh giải quyết hết!

Hai bên cũng vì thế mà kết thù!

Chỉ là trong khoảng thời gian này nhóm Bát Kỳ không có động tĩnh gì cả. Nếu bà lão này không nói thì anh đã sắp quên tổ chức sát thủ hàng đầu nước Oa này rồi…

“Chẳng lẽ bà là Chú Ngôn Sư của nước Oa?”

Khóe miệng Lâm Phong cong lên.

Adv

Nước Oa có ba nghề nghiệp rất kì dị.

Chính là Ninja, Huyễn Thuật Sư và Chú Ngôn Sư!

Anh từng giết Ninja, cũng từng tiêu diệt một Huyễn Thuật Sư – Thiên Huyễn Anh Tử ở Dược Vương cốc, hiện giờ chỉ thiếu một Chú Ngôn Sư nữa thôi là đủ bộ!

Adv

Không đợi bà lão kia kịp nói gì, Vệ Tử Húc cách đó không xa đột nhiên lớn tiếng nói:

“Cậu Lâm, bà lão này là Hàng Đầu Sư của nước Nam Dương! Đòn tấn công của bà ta kì dị khó lường, tiếng tăm lừng lẫy ở nước ngoài, cậu nhất định phải chú ý!”

“Hàng Đầu Sư?” Lâm Phong hơi nheo mắt.

Nói đúng ra, Hàu Đầu Thuật cũng được coi như một loại vu thuật đặc biệt của Nam Dương.

Tương truyền từ thời viễn cổ, thủy tổ Vu thần từng du lịch ở nước Nam Dương, lúc đó thiên hạ đại loạn, mãnh thú làm hại nhân gian, Vu thần thương bách tính ở trong cảnh nước sôi lửa bỏng, vì thế nên đã truyền thụ vu thuật.

Sau đó, tu giả của nước Nam Dương cải biến vu thuật, đổi tên thành Hàng Đầu Thuật.

Cũng vì chuyện này mà Vu tộc bình thường trong nước có xung đột với tu giả của Nam Dương, hai bên đại chiến nhiều lần, bất phân thắng bại!

Lúc này, bà lão tóc bạc quay đầu nhìn Vệ Tử Húc, hờ hững nói:

“Chết!”

“A!”

Vệ Tử Húc hét thảm, hai tay ôm đầu, tròng mắt trắng dã, miệng sùi bọt mép, cơ thể co quắp, gương mặt đau khổ…

Nhìn thấy vậy, Vệ Cẩm Luân đứng cạnh đổi sắc mặt, lập tức vọt ra xa như nhìn thấy rắn độc…

Những người khác cũng kinh hãi!

Không hổ là Hàng Đầu Thuật thần bí nhất Nam Dương!

Chỉ cần phun ra một chữ chết, là có thể biến một cường giả Võ Hồn trung kỳ biến thành như thế…

“Cậu Lâm, cứu… cứu tôi!”

Vệ Tử Húc gian nan cầu cứu, giọng nói run rẩy, cực kì tuyệt vọng…

Vù!

Lâm Phong xuất hiện trước mặt Vệ Tử Húc, đưa bàn tay to đặt lên trán ông ấy, kiểm tra thử.

Giờ khắc này, có một luồng lực quái dị đang cắn nuốt bộ óc Vệ Tử Húc!

Lâm Phong thử tinh lọc luồng lực đó, nhưng vừa động vào thì Vệ Tử Húc bắt đầu thất khiếu chảy máu, đau khổ khôn cùng, dường như sẽ chết được bất cứ lúc nào!

“Vô dụng, trúng Hàng Đầu Thuật của tôi, cả thiên hạ này không ai cứu được!”

Bà lão hờ hững nói.

“Thế ư? Giết bà không phải là được rồi sao?”

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, chuẩn bị ra tay bắt bà lão.

“Cậu ngây thơ quá!”

Đôi mắt trắng dã của bà lão nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui