Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

"Không... Không thể nào!"

A Đạt thét lên thành tiếng, không thể tin nổi.

Sao đạn lại có thể bắn ngược trở về chứ?

Điều này quá sức ma quái!

"Không có gì là không thể! Tôi đã nói ông không nên động vào tôi rồi!"

"Thế nhưng ông không nghe, còn chúc tôi may mắn?”

"Ông đúng là đỉnh thật đấy, kiêu ngạo khiếp."

Lâm Phong vứt cơ thể A Đạt trên mặt đất, từ tốn nói.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, anh đã bóp nát hết xương cốt trên người A Đạt, chỉ còn lại xương cổ và xương đầu.

Đây cũng là nhờ thể chất võ giả mạnh mẽ, chứ nếu là người bình thường thì chắc đã đau đến ngất đi rồi.

Nhưng ngay cả như vậy, A Đạt cũng đau đến tê dại nằm liệt trên mặt đất, thở mạnh một cái là đau đến nỗi không thốt nổi nên lời.

Đúng lúc này. "Con trai, ba của con gọi điện, con trai, ba của con gọi điện..."

Trên người A Đạt đột nhiên vang lên một hồi chuông điện thoại di động.

Cơ thể ông ta nhúc nhích một lúc muốn nghe điện thoại, nhưng vì hai cảng tay cũng bị bóp nát rồi cho nên không thể nào động đậy được.

"Để tôi giúp ông!"

Lâm Phong lấy điện thoại trong túi A Đạt ra.

Người gọi tới hiện tên là ngài Tư Đồ!

Điện thoại vừa kết nối.

"Sao hả? Đã làm xong việc chưa?"

Một giọng nói vô cùng tao nhã vang lên trong điện thoại.

"Hẳn ông chính là Tư Đồ Hạo nhỉ? Đám người ông phái tới đều vô dụng cả! Thằng ngu nào cũng chết hết rồi."

Lâm Phong từ tốn nói. Phía bên kia nghe vậy thì im lặng. Đúng lúc này.

"Ngài Tư Đồ, cứu tôi, mau cứu tôi! Tên này là một võ giả Huyền Cảnh, tôi và A Thu hợp lại cũng không phải là đối thủ của cậu ta. A Thu đã bị cậu ta giết rồi!"

A Đạt dùng hết toàn bộ sức lực mà rống lên.

Sau khi hét xong thì ông ta đau đến nỗi kiệt sức, nằm rạp trên mặt đất thở hồng hộc.

Nghe thấy A Đạt nói vậy, người ở đầu bên kia điện thoại bình tĩnh nói:

"Thả A Đạt ra, sau đó cút qua đây dập đầu với tao, tao có thể xem xét tha cho mày một mạng."

"Đàn ông tự tin cũng đáng yêu thật."

Lâm Phong không khỏi bật cười thành tiếng.

Sau đó, anh lập tức xoay người lại, dùng một cú đá chặt đầu A Đạt, sau đó mới khẽ cười:

"Có nghe thấy âm thanh khi nấy không? Là tiếng xương sọ A Đạt vỡ ra đó! Hay là để tôi chụp cho tấm hình nhé?"

"Huyền Cảnh cũng không có nghĩa là vô địch, mày sẽ hối hận!"

"Vậy sao? Ông yên tâm, tôi cũng sẽ tìm đến ông cho ông xử lý sớm thôi, trên trời dưới đất không một ai có thể cứu ông."

"Tít..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui