Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Nghe người gác cổng nói. Dược Tư Mạc và những người khác đều vui mừng khôn xiết!

Tình hình hiện tại đang rất căng thẳng, sự xuất hiện của Lâm Phong chắc chắn sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho họ!

Hơn nữa.

Những việc làm trước đây của Lâm Phong cũng được lưu truyền trong một số gia tộc lâu đời của Đại Hạ.

Triệu Vũ và những người khác khi đến Vân Xuyên chắc chắn cũng đã nghe nói!

Nói cách khác.

Triệu Vũ chắc chắn sẽ kiêng dè vài phần khi gặp Lâm Phong, sẽ không hống hách như bây giờ, coi họ như kiến hôi!

Nghĩ đến đây, Dược Tư Mạc lớn tiếng nói:

“Thật là, lần sau cậu Lâm có đến, mấy cậu cũng đừng có cản cậu Lâm, cứ để cậu ấy vào thẳng là được! Mau mời cậu Lâm vào đi.”

“Vâng!”

Gác cổng cung kính gật đầu, quay người chuẩn bị đi mời người... Nhưng ngay lúc này.

“Không cần, tôi vào rồi đây!”

Lâm Phong tươi cười bước vào.

“Cậu Lâm, lâu ngày không gặp!”

Dược Tư Mạc nhiệt tình tiến lên đón tiếp.

Dược Trần, Triệu Vô Cực, thậm chí cả Hoa Vân Phi đều đứng dậy khỏi chỗ ngồi, mỉm cười.

Những người này trước tiên là khâm phục thực lực của Lâm Phong, Sau là muốn cảm ơn Lâm Phong trước đây đã giúp đỡ họ rất nhiều! Đặc biệt là Hoa Vân Phi!

Có thể nói nếu không có Lâm Phong ra tay.

Bệnh teo cơ của anh ta sẽ không khỏi, bây giờ có khi đã chết!

Sau khi trò chuyện vài câu với Dược Tư Mạc, Lâm Phong chuyển sang Hoa Vân Phi, cười nói:

“Hoa viện sĩ!”

“Chuyện trước đây, Dược Cốc chủ đã nói với tôi rồi! Ơn nghĩa của anh đối với tôi, một lời khó nói hết, tôi sẽ luôn khắc ghi trong lòng!”

Hoa Vân Phi khẽ gật đầu đáp lại.

“Cũng không có gì đâu, hôm nay tôi đến đây cũng có việc muốn nhờ anh đây. Lâm Phong trực tiếp nói rõ mục đích.

“Hửm? Anh nói đi! Nếu giúp được tôi nhất định sẽ không từ chối đâu!”

Hoa Vân Phi cười đáp.

Lâm Phong đang định lên tiếng,

Thế nhưng ngay lúc này.

Triệu Vũ đứng cạnh cất lời:

“Anh chính là người ép nhà họ Lận ở Côn Luân khuất phục?” “Anh là ai?”

Lâm Phong cau mày.

“Tôi là người của nhà họ Triệu thuộc Phong Thiện thế gia ở Thái Sơn!” “Nhà họ Triệu?”

Lâm Phong nhìn sâu vào Triệu Vũ.

Trước đây anh đã nghe Lục sư huynh nói qua.

Sau khi linh khí trời đất cạn kiệt, một số gia tộc tu tiên vẫn được lưu truyền, tập trung ở bốn nơi là Côn Luân, Thái Sơn, Hoàng Sơn và đảo Bồng Lai.

Côn Luân đăng thiên, Thái Sơn phong thiền, Hoàng Sơn thủ lăng, Bồng Lai thành tiên!

Hơn hai nghìn năm trước.

'Tần Thủy Hoàng đã từng phong thiền ở Thái Sơn, từ đó mới có danh xưng Tần Thủy Hoàng!

Mọi người đều nghĩ Tần Thủy Hoàng họ Doanh, thực ra họ thật của Tần Thủy Hoàng là Triệu, chẳng lẽ cái tên Triệu Vũ trước mặt này là hậu duệ của Tân Thủy Hoàng?

Triệu Vũ thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Lâm Phong, trong lòng hơi tự đắc!

Thực lực của nhà họ Triệu bọn họ là không thể xem thường!

Đừng nói Đại Hạ, cho dù là cả thế giới.

Ai có chút kiến thức nghe đến Phong Thiện thế gia ở Thái Sơn, đều sẽ lộ ra vẻ kính sợt

“Chắc là anh cũng đã từng nghe nói về nhà họ Triệu chúng tôi, tôi cũng không vòng vo tam quốc với anh nữa!”

“Hôm nay tôi muốn mang Hoa Vân Phi đi! Anh không có ý kiến chứ?” Triệu Vũ nhàn nhạt nói.

Lâm Phong nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, không hiểu ý tứ của câu này lắm...

Cái gì gọi là mang Hoa Vân Phi đi?

Mà ngay lúc này.

Dược Tư Mạc bước lên trước, nhỏ giọng kể lại mọi chuyện vừa xảy ra. Mặc dù giọng nói rất nhỏ, nhưng Triệu Vũ đều nghe thấy.

Nhưng Triệu Vũ vẫn rất bình tĩnh nhìn Lâm Phong, không hề có chút lo lắng nào.

“Cấy ghép linh căn?”

Lâm Phong nghe Dược Tư Mạc nói, trong lòng cũng động tâm.

Nếu kế hoạch này khả thi. Liệu anh có thể thử cấy ghép linh căn cho Trần Y Nặc không?

“Lâm Phong, chuyện anh cũng đã nghe rồi, có thể cho nhà họ Triệu chút mặt mũi được không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui