Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Xung quanh, một đám người xì xào bàn tán.

Nghe những lời này.

Sắc mặt của Martin và.Johnson cũng trở nên nghiêm trọng.

Lý Dương rất mạnh!

Trước đó, bang chủ đã đặc biệt dặn dò.

Trong thời gian ngắn không được chọc giận Lý Dương, khi thời điểm đến, sẽ có người ở trên xuống xử lý anh ta! Kết quả, cái tên Lý Dương kia ăn no rửng mỡ

tự chạy đến đây, bọn họ cũng đâu có quản được...

"Lý Dương, chuyện này không liên quan gì đến anh, anh cũng muốn xen vào. sao?"

Martin hỏi. "Nói chuyện kiểu gì vậy?”

"Mặc dù Đại Hạ ở khu vực Trung Á này không mạnh lắm, nhưng cũng không đến mức để người ta bắt nạt!”

"Còn con rết người nữa chứ, sao mày không ghép ba mẹ mày, mày và cái thằng anh họ bang chủ gì đó vào luôn, cùng trải nghiệm cảm giác trở thành con rết người đi?”


Tiểu sư muội Lý Như không nể mặt, vừa mở miệng đã mắng người.

"Mày...

Martin tức giận, mặt đỏ bừng, định nói gì đó, nhưng bị Johnson bên cạnh ngăn lại!

"Ha ha bình tĩnh đi nào..., hôm nay hai người nhất quyết muốn làm kẻ thù với chúng tôi sao?"

+Johnson nhìn Lý Dương và Lý Như, cười găn nói.

"Không thể nói là kẻ thù, nhưng hôm nay có tôi ở đây, bên các anh cũng không thể động vào hai người họ!"

Lý Dương chắp tay sau lưng, mỉm cười nói.

Dù sao.

Anh ta cũng không quen biết Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn. Có thể ra tay cứu giúp, vì bọn họ đều là con dân Đại Hạ...

Nhưng nếu bắt anh ta đi đánh nhau với băng Saint Laurent, anh ta cũng không muốn!

Nghe Lý Dương nói.

dohnson và những người khác không trả lời ngay, mà bình tĩnh nhìn Lý Dương, không biết đang nghĩ gì!

Lý Dương cũng không thúc giục, cứ thế cười chờ đợi. Cứ như vậy. Xung quanh lại trở nên yên tĩnh trong chốc lát.

Johnson thì thầm gì đó vào tai Martin, sau đó nói:

"Đã như vậy, hôm nay tôi sẽ nể mặt Lý Dương, nhưng lần sau nếu anh còn xen vào chuyện của Saint Laurent, đừng trách chúng tôi liều mạng!"

Nói xong.

dJohnson dẫn theo mấy tên đàn em, quay người bỏ đi...

Trước khi đi, Martin còn hung hăng liếc Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn... Đối với ánh mắt hung dữ như vậy.

Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn hoàn toàn không quan tâm.


Bọn họ lăn lộn trên giang hồ cũng đủ lâu, bị người ta dọa nạt một chút thì có là gì?

Mà ngay lúc này,

Đám đông bên ngoài đột nhiên tự động tách ra, Lâm Phong với vẻ mặt lạnh lùng bước tới...

"Lão... Lão đại!"

Hai mắt Diệp Thiên Tâm sáng lên, vừa nhìn thấy Lâm Phong, trong mắt không khỏi lộ ra một tia kích động.

"Con rể! Sao con lại ở đây!"

Trần Sơn cũng mừng rỡ hô lên một tiếng.

Lâm Phong chán nản liếc nhìn cả hai người.

Thực ra anh cũng tình cờ mới đến trấn nhỏ này!

Sau khi rời khỏi Vân Xuyên, anh đã định trực tiếp bay đến thành Aden.

kết quả, không ngờ lúc đang bay, đột nhiên cảm nhận được một luồng dao. động quen thuộc, vì vậy dùng thần thức quét qua.

Thì phát hiện Diệp Thiên Tâm lại đang bị đánh! Hơn nữa lần này...

Không chỉ Diệp Thiên Tâm bị đánh, mà gia chủ nhà họ Trần là Trần Sơn cũng ăn đòn không nhẹ...


Cái gì gọi là gân mực thì đen, gần đèn thì sáng? Chính là cái này chứ còn gì nữa!

Lâm Phong làm sao cũng không hiểu được cảnh tượng này... Chẳng lẽ... trên đời... Thật sự có loại thể chất, cứ hở ra thì sẽ bị đánh giống Diệp Thiên Tâm sao?

Cứ mỗi lần anh gặp Diệp Thiên Tâm, lão họ Diệp này không phải đang bị đánh, thì cũng đang sắp sửa bị đánh...

Ởtrong nước cũng vậy, ở nước ngoài cũng vậy... "Mày là thằng nào nữa?"

Martin dừng bước, lạnh lùng nhìn Lâm Phong. Cùng lúc đó.

Johnson và nhiều cao thủ khác của bang Saint Laurent, thậm chí cả Lý Dương, Lý Như đều lần lượt chuyển ánh mắt sang Lâm Phong!

"Bốp!"

Lâm Phong tiện tay vung lên, tát Martin thành một đám sương máu. Sau đó, mặt không đổi sắc, rất bình thản nói:

"Cho bọn mày một cơ hội để giữ toàn thây, tất cả tự sát đi, nếu không để tao ra tay, bọn mày sẽ giống như vừa rồi, không còn lại mảnh thịt vụn nào đâu!"

Lúc này. Cả đám người có mặt, ai nấy đều không nói nên lời.

Thần sắc của đám.Johnson lạnh băng nhưng vẫn không thể che giấu được nỗi khiếp sợi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận