Vương Tuấn Khải Em Yêu Anh


-thật không anh ?_nó vui mừng
-ỪM ..... thật !
rồi hắn đưa vào tay nó một cái chìa khoa y hệt cái của hắn
-đây là chìa
-Em cảm ơn anh _rồi nó hôn chụt một cái vào một bên mà của hắn
Hắn đỏ mặt,,đơ người tim đập loạn xạ
-thật ra anh đưa em tới đây còn có một chủ ý khác _hắn

-sao vậy anh
-ANH ...a.......anh ..m...uốn nói,... với em là anh yêu em .....Linh Linh à ......_hắn ấp úng tỏ tình
-anh yêu em thật sao ?_nó ngỡ ngàng
-ừm .....Khải yêu Linh nhiều lắm .....
hắn ngừng một chút rồi nói tiếp
-Khải đã yêu Linh từ ngày đầu tiên mình gặp nhau và tình yêu ấy đã được nhân lên gấp bội trong một năm qua chúng
ta ở gần nhau những khi em bị ngã ,bị ốm ,hay những khi em khóc ..lòng anh có một thứ gì đó đau rất đau .........đau
nhiều lắm ......chỉ muốn che trở và bảo vệ em suốt đời này thôi _Hắn nói rồi ôm nó hôn nhẹ lên đôi môi chúm chím

lướt qua 10s rồi chợt hôn ào cái chán nhỏ của nó
Mặt nó bây giờ nóng ran và đỏ như trái cà chua
tim như ngừng đập
tay nư không theo sự điều khiển của não bộ mà tự động ôm lại hắn
nhỏ giọng nói bên tai hắn
-em cũng vậy ....em yêu anh Vương Tuấn Khải à _nói đoạn nó càng ôm chặt hắn hơn
Cả hai đều ôm nhau trong hạnh phúc
(ghê nha 5 tuổi mà nói chuyện sến quá )
kể từ đó nó và hắn ngày nào cũng đến cánh đồng này


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận