Tô Thấm nhắm chặt mắt rồi lại mở ra, tất cả vẫn như vậy, không hề thay đổi!
Cái này… thật sự là, cô cũng quá thảm rồi!
Tô Thấm tuyệt vọng nghĩ…
“Chị hai, chị uống nhanh lên.
”
Tam Nha đưa bát đến bên miệng Tô Thấm giục giã.
Tô Thấm nhìn "thuốc" được đưa đến bên miệng, hóa ra là màu xám đen! được rồi, cô cũng không biết là thứ nước gì được nấu ra.
Cô đang suy nghĩ xem làm cách nào để từ chối thì ngay lập tức bị vả mặt.
Cơ thể này thật sự quá đói!
Có một cảm giác nguy hiểm nhắc nhở cô, nếu không ăn thêm, cô sẽ lại chết lần nữa!
Sợ rồi, sợ rồi, Tô Thấm tự mình cân nhắc một chút, cuối cùng đành cam chịu số phận.
Vừa định đưa tay nhận lấy bát trong tay Tam Nha uống một hơi cho xong chuyện, kết quả là cả người mềm nhũn đến mức không nhấc nổi tay.
Thôi, cứ như vậy đi!
Hu hu hu…
Cuối cùng Tô Thấm chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bé bên cạnh từng ngụm từng ngụm đút cho mình uống "thuốc độc".
Tam Nha vừa cẩn thận đút cho chị hai, vừa không nhịn được phản ứng của cơ thể, vô thức nuốt nước miếng.
Nếu là bình thường, Tô Thấm có thể sẽ chú ý.
Nhưng lúc này bản thân cô còn đang rối bời, nên cũng không để ý đến điểm này.
Đút xong cho Tô Thấm, Tam Nha không dám nán lại: “Chị, chị ngủ thêm chút nữa đi, em ra ngoài làm việc đây.
”
……
Cô bé vừa đi, trong nhà lập tức yên tĩnh.
Tô Thấm mở mắt ra, lần nữa đánh giá căn phòng này.
Cánh cửa được ghép từ những mảnh gỗ, khe hở lớn nhỏ, nhìn rất xập xệ.
Ngoại trừ mái nhà có vẻ được lợp bằng cỏ tranh, còn lại đâu đâu cũng là đất.
Căn phòng không lớn, cửa sổ lại nhỏ nên ánh sáng hơi tối.
Bên trong chỉ có một chiếc giường, cuối giường có một cái rương, không biết được kê bằng thứ gì, đều đã cũ nát.
Tình trạng của cô hiện tại có lẽ là sau khi chết đã được trọng sinh vào người khác.
Nói một cách dễ hiểu chính là mượn xác hoàn hồn.
Tuy Tô Thấm cũng không biết vì sao cô lại có thể trải qua chuyện này, nhưng đã đến rồi, cô mới chết một lần, tổng không thể lại chết tiếp chứ?
Còn sống là còn hy vọng… nghĩ tới nghĩ lui, suy nghĩ không yên của Tô Thấm cũng không chống lại được sự yếu ớt của cơ thể này, rất nhanh lại lâm vào giấc ngủ.