Đi ra khỏi văn phòng của Hà Quân Tửu, cô gặp dì Lisa, Lisa đang cầm một cốc trà gừng táo đỏ, trông rất phờ phạc.
"Có chuyện gì vậy chị Lisa?"
"Chị đến kỳ, đau bụng quá."
Lisa đau bụng, trán đổ mồ hôi, cứ vài ngày trong tháng là muốn mất nửa mạng người.
Hà Vân đỡ cô trở lại chỗ ngồi, có chút đau lòng hỏi cô có muốn rót chút nước ấm không.
Hà Vân chỉ đau bụng khi tới kỳ lần đầu, sau đó ông lão mời một bác sĩ trung y đến điều trị cho cô, ấm cung bổ máu, từ đó cô không còn đau nữa.
Trong thời gian tới kỳ còn làm xằng bậy với anh ở trên giường, còn không phải vì cô rất khỏe sao.
Lisa xoa bụng cười mệt mỏi: "Thật muốn kết hôn sớm, về nhà sinh con, để không phải chịu cảnh này thêm một lần nào nữa".
Điều này rất khác so với dì Lisa mà Hà Vân biết, Hà Vân hơi ngạc nhiên: "Chị Lisa có bạn trai chưa?"
"Chưa.
Điều kiện gia đình chị không tốt lắm.
Chị đến từ một thị trấn nhỏ.
Chị muốn tìm một người ở Thượng Hải, nhưng họ không thích chị.
Cũng không thể tìm người không tiền không nhà cửa trôi nổi ở đây, cha mẹ chị còn trông chờ vào sính lễ của chị cho em trai chị cưới vợ, nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, những người giàu đâu có ngu.
.
."
Hà Vân thực sự không hiểu: "Chị Lisa có thể tự kiếm tiền mua nhà mà."
Dì Lisa là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử Hà thị tham gia hội đồng quản trị, lương hàng năm mấy chục triệu, trên bất động sản ở Thượng Hải nhiều vô số.
Hà Vân nhớ rằng nơi cô tham dự hôn lễ kia là khách sạn do dì Lisa đứng tên.
Tại sao dì Lisa vẫn cần một người đàn ông để mua nhà, nếu dùng nhà cửa của dì để tuyển đàn ông thì có thể xếp thành một hậu cung rồi.
“Này, em có biết một căn hộ ở Thượng Hải bao nhiêu tiền không?” Lisa giơ tay lên đong đếm, "Bán đứt chị cũng không mua nổi đâu."
“Hai mươi năm sau, giá nhà đất sẽ gấp trăm lần bây giờ.” Lúc này đáng bao nhiêu đâu, mua bán có lãi, lấy nhà nuôi nhà, góp gió thành bão, tích cát thành tháp.
Hơn nữa, chị Lisa là người phụ nữ đầu tiên tham gia hội đồng quản trị, mấy căn nhà đó, chị Lisa nào để vào mắt."
Lisa bị cô chọc cười: "Ha ha, em thật sự rất coi trọng chị quá, ban giám đốc của công ty chúng ta toàn là đàn ông, phụ nữ không có tư cách tham gia.
Chị cũng không có khả năng đó, trường học của chị chỉ là một trường bình thường, chưa tốt nghiệp là một sinh viên mờ nhạt, tốt nghiệp rồi khó khăn lắm mới xin được vào đây, làm việc lặt vặt trong văn phòng chủ tịch, việc bưng trà rót nước chị đã làm suốt ba năm ròng rã.
Khi Hà tổng trở về, các thành viên hội đồng quản trị đã cố tình gây khó dễ cho anh ấy, anh ấy muốn chị làm việc cho anh ấy, nếu không bây giờ chị vẫn đang pha trà không chừng."
"Chị thật hâm mộ em, gia cảnh tốt, dung mạo xinh đẹp, trường học tốt, tốt mọi mặt, sinh ra ở vạch đích, không cần lo lắng bất cứ điều gì."
Khuôn mặt của cô ấy thể hiện sự ghen tị chân thành và sự tiếc nuối bất lực cho số phận của mình.
"Sao lại không lo, khi còn bé em chỉ sợ không đáp ứng được kỳ vọng, không được yêu thương, sau này mới phát hiện mình được yêu thương lại càng muốn nhiều hơn, càng muốn đứng bên cạnh người đó, em không muốn nghĩ tới người đó nữa nhưng không được, cuối cùng ngay cả cơ hội ở cạnh người đó cũng không còn."
Hà Vân thở dài, lại cười khích lệ Lisa: "Chị Lisa, để em nói cho chị biết một bí mật.
Em du hành thời gian từ tương lai đến đây, tương lai chị Lisa rất rực rỡ, chị là người phụ nữ duy nhất trong ban giám đốc, xinh đẹp và giàu có, em nghe nói chị đã mua một tòa nhà trong khu dự án tại Giang Bắc của công ty chúng ta."
Cô còn chưa nói xong, dì Lisa đã trừng mắt: "Thật hay giỡn, em đang lừa chị để chị vui đúng không?"
"Thật ạ, chị Lisa, chị tin em đi, số phận chị nằm trong tay chị, chị là người nắm giữ vận mệnh chính mình chứ không phải dựa dẫm vào đàn ông.