sỏ’ Trần cười lạnh, vừa muốn động thủ, Há Tất Ninh lởn tiếng hô lên: “Chúng tôi thật sự không biết, chúng tôi so với anh càng muốn biết người kia lả ai, lấy lại Thiên Cơ Huyền
Đồ.”
Tầm mắt Sở Trần khẽ híp lại.
Lúc này, chuông điện thoại di động của sỏ’ Trần vang lên.
“Cỏ Đào.” Sở Trần nhận điện thoại, trước khi đi truy kích hai người này, sỏ’ Trần gọi điện thoại cho Giang Ánh Đào trước, lấy thân phận cá nhân của anh.
Nửa đường gặp phải ám sát.
Một cuộc tấn công tự sát trên xe tải lớn.
Sở Trần ở trong điện thoại nói ngắn gọn mấy câu, làm nội tâm Giang Ánh Đào chấn động, không quan tâm nhiều, Giang Ánh Đào thông bảo cho một tổ đột kích cục đặc chiến, lập tức xuất phát.
“Anh đang ỏ’ đâu?” Thanh âm Giang Ánh
Đào lo lắng.
Sở Trằn lập tức nói ra vị trí của mình.
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Xuân Yến cùng Hà Tắt Ninh sắc mặt khó coi nhìn sỏ’ Trần, Triệu Xuân Yến cố gắng kiềm chế khủng hoảng trong lòng: “Sở Trần, anh tha cho chúng tôi, chúng tôi bảo đảm phái Thiên Cose không làm khó anh nữa, chủng tôi chỉ vì lấy lại Thiên Cơ Huyền Đồ mà thôi.”
“Có gì giữ lại nói với cảnh sát đi.’’ sỏ’ Trần cười lạnh: ‘Một nhà bảy người bị diệt môn án ỏ’ kinh thành, tôi tin nhất định có liên quan đến các người, còn có công kích liều chết của xe tải lớn đêm nay… phải Thiên Cơ làm việc, thật sự không từ thủ đoạn a.”
Vừa dứt lời, khuôn mặt hai người biến ảo, một lúc lâu sau, Hà Tất Nhinh trầm giọng mỏ’ miệng: “Mặc kệ anh có tin hay không, chiếc xe tải tối nay cùng phái Thiên Cơ tôi không có bất kỳ liên quan gì.”
Tầm mắt Sở Trần nheo lại, nhìn chằm chằm Hà Tất Ninh.
Một lát sau, Sờ Trần hiếu được: “Vậy chính là nói, vụ án diệt môn ở kinh thành, đúng là các người làm.”
“Anh…” Hà Tất Ninh tức giận, đây là ý hắn muốn biểu đạt sao?
“Sờ Trần, giữa chúng ta là kỳ môn tranh đấu, anh thông báo cho cảnh sát tới là có ý gì?” Triệu Xuân Yến lạnh lùng mở miệng: “Cửu Huyền Môn đấu không nồi sao?”
Sở Trần mỉm cười: “Có nghe qua một câu hay không, dưới thiên hạ chẳng lẽ là hoảng thổ, Cửu Huyền Môn cùng phái Thiên Cơ các ngươi không giống nhau, chúng ta là sứ giả công bằng, hiện thân chính nghĩa, đối phó các người, đương nhiên phải dùng thủ đoạn dứt khoát nhất.”
Triệu Xuân Yến nhìn Sở Trần, nghiến răng nghiến lợi.
Người của Cửu Huyền Môn, quá mức đáng ghét.
Xa xa có tiếng còi xe cảnh sát dồn dập truyền đến.
Triệu Xuân Yến cùng Hà Tắt Ninh liếc nhau một cái, hai người tuy rằng bề ngoài thoạt nhìn phẫn nộ nhìn Sở Trần, nhưng trong lòng đều âm thầm cười trộm.
Trong tay Sờ Trần, bọn họ rất khó đào thoát, nhưng mà, trước mắt cảnh sát bình thường, bọn họ chỉ cần dùng thủ đoạn một chút là có
thể chạy mất.
Sở Trằn đứng lên. . Đam Mỹ Hay
Mấy chiếc xe cảnh sát cũng dừng lại cách đó không xa bên cạnh anh, cửa xe mờ ra, một đám thành viên tố đột kích trang bị vũ trang hạng nặng đi xuống xe.
Thân thế Hà Tất Ninh run lên. vẻ mặt hoàn toàn ngưng đọng lại.
Đôi môi đỏ rực của Triệu Xuân Yến dường như cũng lập tức tái nhợt, vừa định đứng lên, lại ngã ngồi trên mặt đất.
‘Nói thật, hai người các người nếu như có thề từ trong tay tồ đột kích cục đặc chiến trang bị vũ trang hạng nặng chạy trốn, tôi cũng chỉ có thế viết một chữ phục các người.” Sở Trằn híp mắt, ánh mắt nhỏ nhắn của hai người này làm sao có thề che giấu được anh.
Đáng tiếc, Sờ Trần gọi tới cũng không phải là cảnh sát bình thường, mà lả tổ đột kích trong bộ phận hành động đặc biệt cùa Trung
Quốc.
Còng tay lạnh như băng khóa Triệu Xuân Yến và Hà Tất Ninh.
“Cô Đào, bọn họ rất có thể chính là một trong những hung thủ của vụ án diệt môn gia đình bảy người Hoàng Chí Ca, có chút thủ đoạn đặc biệt, khi áp giải bọn họ trờ về nhất định phải cấn thận chú ý.” Sở Trần dặn dò, về phần sau khi trờ lại cục đặc chiến, sỏ’ Trần đương nhiên không cằn lo lắng, trong cục đặc chiến không thiếu người có năng lực, đường đường môn chủ Vu Thần Môn Ninh Quân Hà sau khi bị bắt, còn không phải là thành thật, một chút động tĩnh củng không có, chờ xét xử.
Giang Ánh Đào tâm thằn chấn động, lập tức phái người nhanh tay nhìn chằm chằm hai người.
Trong điện thoại sỏ’ Trần không nói quá mức chi tiết, nếu như hai người trước mắt thật sự là sát hại một nhà bảy người Hoàng Chí Ca, như vậy đối với vụ án này có thể nỏl là một bước đột phá cực lớn.
Trước khi lên xe, Triệu Xuân Yến còn hung hăng liếc mắt nhìn Sở Trần một cái, ánh mắt mang theo oán hận.
Sờ Trần xem thường.
Đêm nay đối phương muốn mạng của anh, cách làm của anh đâ đủ nhân từ, nếu là trường hợp khác mà nói, sỏ’ Trằn chưa chắc sẽ không giết.
Điện thoại cùa Tống Thu gọi tới.
Cảnh sát đã có mặt tại hiện trường, Tổng Thu cũng bị bắt giữ.