Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Mấy chữ này đã đủ để kéo đầy thù hận cho Triệu Bích Liên rồi.

“Thì ra là vợ của bọn buôn người, thế nhưng chạy đến Tống gia giương oai.”

“Tôi nghe nói qua vụ án của Dương Khiêm, trùng hợp chính là, Dương Khiêm bị bắt tựa hồ còn có liên quan đến Sở Trần.”

“Tất cả những kẻ buôn người đều nên bắn chết.”

Sau khi đoạn video được chỉnh sửa giới thiệu ngắn gọn đầu đuôi sự việc, ánh mắt của nhiều người đều rơi vào trên người Dương Tiểu cẩn.

Trong lòng bọn họ đều có loại dự cảm, thần tích kinh thiên trong tiêu đề video là cái gì.

“Sẽ không phải là…”

“Sở Trần thế nhưng để cho Dương Tiểu cẩn chủ động tháo băng gạc.”

“Mọi người còn nhớ cảnh quảng trường Vạn Đại không? Dù sao tôi rất ấn tượng.”

“Kể từ lúc đó chắc còn chưađến một tháng, tôi có một giả định táo bạo…”

“Không thể nào! Trừ khi đó là phép màu …”

Màn hình video xuất hiện một khoảng trống ngắn.

Phép màu!


Không sai, nêu đó là phép màu thì sao?

Càng ngày càng nhiều ánh mắt nhìn tay Ninh Tử Mặc từng bước tháo băng gạc ra.

Cuối cùng, trong nháy mắt băng gạc được tháo ra, khuôn mặt Dương Tiểu cẩn xuất hiện trên màn hình.

vẫn là một hình ảnh người phụ nữ xấu xí kia!

Một tiếng vang ào ào vang vọng ra ngoài video.

Nhưng ngay sau đó, theo Dương Tiểu cẩn nhẹ nhàng chạm vào vết sẹo, nơi kết vây đều rơi ra, khuôn mặt của cô giống như đạt được sống lại.

“Trờiơi, tôi không nhìn nhầm, phải không?”

“Một chút vết sẹo cũng không có, Dương

Tiểu Cẩn đã trải qua cái gì?”

“Là vị thần y nào có được năng lực hóa thứ tầm thường thành thần kỳ như vậy.”

“Tôi có một người bạn, anh ta có một vết sẹo rất lâu rồi, cũng muốn tìm hiểu.”

Một chủ đề ‘khám phá phép màu’ nhanh chóng lên men.

Buổi chiều, Dược phẩm Bắc Trần chính thức công bố một tin tức: “Dược phẩm Bắc Trần sẽ ra mắt loại thuốc mới thứ hai sau mười ngày, chức năng chính của thuốc mới là thẩm mỹ dưỡng da.”

Tin tức này không gây ra sự chú ý lớn, dù sao, thị trường về các sản phẩm chăm sóc da làm đẹp thực sự quá nhiều, rất nhiều doanh nghiệp nhận ra rằng đây là một miếng bánh lớn, muốn chia sẻ.

Nhưng qua 10 phút sau, có người nhận ra, weibo chính thức của Dược phẩm Bắc Trần đã đăng một hình ảnh.

“Đây… không phải Dương Tiểu cẩn sao? Thật đẹp.”

“Dương Tiểu cẩn là người phát ngôn cho

thuốc mới của Dược phẩm Bắc Trần.”

“Dược phẩm Bắc Trần đang nhờ vào sự hot của Dương Tiểu cẩn.”

“Điều này có chút không tử tế.”

Rất nhanh, một tài khoản weibo nghi ngờ Dương Tiểu cẩn đã chuyển tiếp weibo chính thức của Bắc Trần: “Cảm ơn Tống Nhan Cao, cho tôi có được một cuộc sống mới.”


Hạ Bắc chuyển tiếp weibo: “Tống Nhan Cao, người sáng lập phép màu.”

Tống Nhan chuyển tiếp weibo: “Xin đón chờ.”

Giống như ở trong phạm vi toàn thành ném xuống từng khối đạn pháo, ầm ầm nổ tung.

Ánh mắt vô số người toát ra chấn động mãnh liệt.

“Tống Nhan Cao? Thuốc bôi ngoài da lấy tên tam tiểu thư Tống gia.”

“Cái này đòi hỏi bao nhiêu tự tin.”

“Từ vết thương trên mặt Dương Tiểu cẩn, bọn họ có được phần tự tin này không phải là chuyện bình thường sao?”

“Ông xã, em muốn mua Tống Nhan Cao.”

Điện thoại chính thức của Bắc Trần gần như sắp nổ tung.

Một bộ phận buôn bán thuốc của Thiền Thành thậm chí còn trực tiếp đi tới cao ốc Bắc Trần, muốn hợp tác với Bắc Trần, làm đại lý của Tống Nhan Cao.

Tống Nhan Cao hot rồi!

Dược phẩm Bắc Trần cũng nổ tung!

Chẳng qua, các thương nhân bán thuốc đi tới cao ốc Bắc Trần đều đã đóng cửa, Bắc Trần rất nhanh liền tuyên bố, Linh Bảo Đường sẽ là đại lý duy nhất của Tống Nhan Cao ở Dương Thành.

Không ít người hối hận phát điên.

Đại đa số người trong bọn họ, khi Bắc Trần vừa mới thành lập, đại diện của Bắc Trần đều tới cửa tìm bọn họ, nhưng đều bị bọn họ vô tình cự tuyệt.

Thời điểm Cường Sinh Hoàn Bắc Trần cường thế mở cửa thị trường, bọn họ liền có chút cảm thán, nhưng hôm nay, là triệt để hối hận.


Nếu lúc đó, bọn họ đối với đại diện của Bắc Trần tốt hơn một chút…

Thêm hoa trên gấm mãi không thể so sánh với đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

“vẫn là Kiều Lăng Vân nhìn chuẩn a, khó trách Linh Bảo Đường có thể trở thành hiệu

thuốc quy mô lớn nhất Thiền thành.”

“Linh Bảo Đường đạt được Tống Nhan Cao, địa vị bá chủ ở Thiền Thành, càng thêm không thể lay động.”

Trên quảng trường trước tòa cao ốc, một đạo thân ảnh đứng lặng, ngẩng đầu, không nhúc nhích, vẻ mặt có chút sa sút.

Một lát sau, người này hung hăng tát mình một cái!

Người này chính là Đặng Anh Tài, nguyên quản lý Dược phẩm Bắc Trần.

Trong thời điểm Bắc Trần rơi vào hoàn cảnh khó khăn, Đặng Anh Tài quyết đoán dẫn theo một nhóm người chạy trốn khỏi Bắc Trần, đầu nhập vào Tiền thị.

Kết quả, không chỉ ăn kiện, còn trơ mắt nhìn Bắc Trần quật khởi như tên lửa.

“Đặng Anh Tài, cẩu tặc như anh!” Phía sau có thanh âm truyền lên, một người nghiến răng nghiến lợi xông lên: “”Là anh hủy tiền đồ của tôi a!”

Hai người đánh nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận