Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Vương Tái Khôn, cũng giống như Tiêu Dung, là một trong năm người khởi xướng câu lạc bộ siêu xe.

Hơn nữa, Vương Tái Khôn có tình ý với Tiêu Dung, đây cũng là chuyện mà người trong giới đều biết, đêm nay nếu hắn đã tới, nhất định sẽ không để Tiêu Dung chịu một chút ủy khuất.

Vương gia kinh thành, cũng không có mấy gia tộc dám trêu chọc.

“Lúc Hỉ Tử đang ăn cơm, gặp được Đào Đào, nhưng, cùng Đào Đào đi cùng một người thanh niên đến từ Dương Thành.” Tiêu Dung nói ra đại khái sự tình, Vương Tái Khôn nhíu mày: “Giang Ánh Đào biết rõ thân

phận của em, cô ấy cư nhiên không ngăn cản người thanh niên kia?”

Tiếu Dung ngẩn ra, cẩn thận suy nghĩ, từ đầu đến cuối, Giang Ánh Đào một mực khuyên bảo cô, mà người thanh niên đến từ Dương Thành kia, cho dù là lúc động thủ, cũng không thấy Giang Ánh Đào đi khuyên can ngăn cản.

Tại sao vậy?

“Giang Ánh Đào rời kinh thành 5 năm, lúc ấy câu lạc bộ siêu xe còn chưa chính thức thành lập.” Lúc này, Hà Huy trầm giọng nói: “Em phỏng chừng người thanh niên kia ở Dương Thành địa vị cũng coi như hiển hách, cho nên mới cho Giang Ánh Đào một loại ảo giác hắn cũng không sợ đắc tội chúng ta.”

Mấy người còn lại cũng nhao nhao gật đầu.

Cũng có người suy đoán: “Giang Ánh Đào phỏng chừng là bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc ròi.”

Chỉ có điều, những lời này vừa dứt, nhất thời bị Dương Bính Hỉ cùng mấy người đàn ông hung hăng liếc mắt nhìn người này một cái.

Giang Ánh Đào cùng người thanh niên trẻ tuổi cô nam quả nữ ở trong phòng đại viện Bạch gia ăn cơm, quan hệ giữa hai người đương nhiên đáng để bọn họ phỏng đoán, huống chi bọn họ còn là kết bạn từ Dương Thành mà đến, vừa rồi người thanh niên trẻ tuổi kia thẳng thừng nói về khách sạn.

Trong đầu Dương Bính Hỉ xẹt qua vóc người nóng bỏng của Giang Ánh Đào, khuôn mặt

đỏ mọng tuấn tú diễm lệ, tức giận đến cắn răng.

“Nhất định phải cho anh ta một bài học.”

Xa xa, lại có mấy chiếc siêu xe gào thét mà đến.

Tiêu Dung vừa rồi không chỉ gửi tin nhắn trong nhóm câu lạc bộ siêu xe, còn tự mình gọi điện thoại không ít, là một trong những người khởi xướng câu lạc bộ siêu xe, lời nói

của Tiêu Dung đương nhiên là được nhiều người ủng hộ.

Vương Tái Khôn nở nụ cười: “Giáo huấn đương nhiên là phải cho, nhưng, năng lực của hắn sẽ quyết định hắn sẽ phải chịu bao nhiêu giáo huấn, nếu chỉ là một người mạo xưng là trang hảo hán, tối nay, để cho hắn nằm sấp giữa đường, cho các anh chị em trong câu lạc bộ siêu xe của chúng ta luyện tập kỹ thuật. Nếu… hắn có chút năng lực mà nói, cũng không sao, Dương Thành nơi lớn bằng bàn tay, có bao nhiêu phú nhị đại đỉnh cấp? Coi như là Ninh gia thiếu gia tới, cũng phải cho tôi bảy phần thể diện. Lại lùi một vạn bước, nếu thật sự là khó khăn, tôi mặt dày gọi điện thoại cho anh tôi.”

Vương Tái Khôn nhìn Tiêu Dung.

Hắn từ trước đến nay không phải là một người thích kích động, nhưng mà, có đôi khi, nổi giận đùng đùng vì hồng nhan, cũng không phải là không thể.

Khi Vương Tái Khôn nhắc tới anh trai mình, đồng tử của Tiêu Dung đều co rụt lại một chút.

Đại thiếu gia Vương gia, Vương Tái Tiên, một trong tam thiếu kinh thành, đối tượng của vô số thiếu nữ kinh thành đều si luyến, một người đàn ông có thể nói là hoàn mỹ.

Bao gồm cả chính Tiêu Dung.

Từ khi nhìn thấy Vương Tái Tiên lần đầu tiên, liền lâm vào thật sâu.

Vương Tái Khôn vẫn luôn theo đuổi cô,

nhưng Tiêu Dung chỉ coi anh là bạn tốt của mình, sở dĩ vẫn không nói rõ từ chối Vương Tái Khốn, thứ nhất là bởi vì cô quả thật hưởng thụ quá trình được công tử ưu tú theo đuổi, thứ hai, cô hy vọng thông qua Vương Tái Khôn có thể gặp lại Vương Tái Tiên.

Ngoại hình, tài hoa, thực lực, đều là Vương Tái Tiên!

Đây là định nghĩa trong lòng của Tiêu Dung

đối với Vương Tái Tiên.

Không biết vì sao, Tiêu Dung đột nhiên có chút chờ mong, nếu như người thanh niên kia thật sự có thể làm khó Vương Tái Khôn…

Ý niệm này chợt lóe lên trong đầu, Tiêu Dung vội vàng lắc đầu bỏ đi.

Cô không muốn nhìn thấy tình huống này, có nghĩa là sức mạnh của toàn bộ câu lạc bộ siêu xe không thể chống lại người thanh niên kia.

Dương Thành, có nhân vật số một như vậy không?

Câu trả lời là đương nhiên là không.

Tiêu Dung rất tự tin nhìn cửa đại viện Bạch

gia.

Ngược lại có không ít người từ đại viện Bạch gia đi ra, nhưng, đều là ôm tâm tư xem náo nhiệt, xa xa đứng ở một bên, nhìn ven đường từng chiếc siêu xe đậu sát nhau, không ít người qua đường đều phát ra thán phục.

“Trại tập trung phú nhị đại trong truyền thuyết, câu lạc bộ siêu xe, tôi thừa nhận tôi ghen tị, thực sự muốn trở thành một trong số họ.”

“Một ngày anh có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Lại dám mơ mộng hão huyền.”

“Tiêu Dung, Vương Tái Khôn, a, Văn Phạm Tinh cũng tới, năm người sáng lập câu lạc bộ siêu xe lập tức xuất hiện ba người.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui