Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Trạm Mục Tư sừng sốt.

Hắn vốn tường rằng mình một hơi nói ra đại khái sự tình, sẽ khiến cho mọi người phấn chắn cùng kích động, nhưng trên thực tế, phản ứng của mọi người rất nhất trí…

Bọn họ không tin!

Đều cảm thấy Trạm Mục Tư đang nói nhảm.

Tìm trợ thủ, cứu hai mẹ con, đoạt được Thiên Long trang, còn muốn thuận thế đoạt lại Chiến Long Đảo… thật là một câu chuyện vớ vẩn.

Cái khác không nói, giới võ giả hiện nay, còn có thế lực nào có thể cùng Thiên Ngoại Thiên địch lại sao?

“Trạm Mục Tư, lúc này ngươi còn cỏ thế dũng cảm trở về Chiến Long Đảo, ta cảm thấy rất vui mừng, về phần những thứ khác… chúng ta hãy nói sau.” Trạm Hữu đã nói cũng đủ rõ ràng rồi, cho dù tất cả đều là Trạm Mục Tư nghĩ ra, hắn cũng không muốn vạch trần, ít nhất, từ tình huống trước mắt mà xem, cũng là song thiếu Trạm thị, biểu hiện của Trạm Mục Tư so với Trạm Bố Văn tốt hơn nhiều.

Trạm Mục Tư nhất thời mặt tối sầm lại, dở khóc dở cười: “Hữu hộ pháp, sao ngài cũng không tin tôi.”

Nói như thể trước đây ta đã tin ngươi… Trạm Hữu trong miệng không nói gì, vỗ vỗ bả vai Trạm Mục Tư.

“Trạm Mục Tư nói là thật!” Trạm Vũ rốt cục nhìn không nồi nữa, nói chuyện mình gặp phải ra: “Là Trạm Mục Tư cùng cường giả Cửu Huyền Môn xuất hiện, cứu được người của Thiên Long trang.”

“Cửu Huyền Môn?” Trạm Hữu nhìn Trạm Mục Tư: “Người giúp đỡ mà ngươi vừa nói, đến từ Cửu Huyền Môn?”

Trạm Mục Tư gật đầu: “Hắn chính là thiếu chủ Cửu Huyền Môn, Sở Trần, Sở thiếu hiệp.”

Điều này càng ngày càng không hợp lẽ thường.

Trạm Hữu nghe qua cái tên Sở Trần này.

Một người trẻ tuổi Cửu Huyền Môn, thấu hiểu Thiên Cơ Huyền Trận, đám người Trạm Vô Địch đi tới đất liền, chính là muốn tìm Sở Trần, tranh đoạt Thiên Cơ Huyền Trận, hiện tại ngược lại, Sờ Trần lên đảo trợ giúp Chiến Long Đảo?

“Cho dù là Sỏ’ Trần, một võ giả trẻ tuổi, thực lực có thể

mạnh bao nhiêu…” Trạm Hữu lắc đầu.

“Sở thiếu hiệp là khí tức cảnh.” Trạm Mục Tư trả lời.

“Cái gì!”

Tất cả mọi người trong sơn động đều kinh hãi.

Trạm Bổ Vãn không nói lên lời: “Mục Tư ca, anh đây càng nói càng thái quá a.”

Trạm Mục Tư nhìn hắn một cái: “Không chỉ có Sở thiếu hiệp, còn có hai vị tiền bối cũng đến từ Cửu Huyền Môn, một vị thánh nữ đến từ Bách Hoa Cung, bọn họ đều là khí tức cảnh, hiện tại đều ở Thiên Long Trang, hai ngày sau, bọn họ sẽ phát động tiến công Thiên Ngoại Thiên. Nhiệm vụ của tôi và Trạm Văn Trạm Vũ, chính là trong vòng hai ngày, nhanh chóng tập hợp võ giả Trạm thị rải rác khắp Chiến Long Đảo lại, nghe theo Sở thiếu hiệp điều phối, đoạt lại Chiến Long Đảo.”

“Tôi vốn là người sắp chết, toàn bộ dựa vào Kim Châm Độ Mệnh Thuật của Sở thiếu hiệp cứu tôi một mạng.” Trạm Ván nói: “Chúng tôi ở dưới chân núi nhìn thấy ký hiệu độc đáo của Trạm thị, liền tìm tới, biết sơn động này, kết quả thật sự phát hiện mọi người, thời gian cấp bách, Hữu hộ pháp, chúng ta phải lập tức rút lui.”

Tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Trạm Hữu cũng thật lâu không có cách nào phục hồi tinh thần lại, nhìn ba người.

“Hữu hộ pháp, chúng tôi vừa mới ở dưới chân núi cũng nhìn thấy đội tuần tra Thiên Long Thiên, nơi này không nên ở lại lâu, nếu như mọi người không tin chúng tôi, tự mình đến Thiên Long trang xem một chút không phải là biết sao?” Trạm Vũ nóng nảy: “Mau rút đi.”

Kỳ thật Trạm Vũ cũng hiểu mọi người trong sơn động, dù sao, nếu hắn khồng phải tận mắt chửng kiến, tự mình trải qua, cũng không cách nào tin tưởng, Trạm Mục Tư lại có biến hỏa nghiêng trời lệch đất như vậy, nếu như hiện tại đứng trước mắt mọi người chính là những người khác cùa

Trạm thị, càng dễ khiến người ta tin tưởng.

Trạm Hữu gật đầu, nhìn quanh sơn động: “Chuẩn bị một chút, lập tức rút lui.”

“Hữu hộ pháp, chúng ta thật sự phải đến Thiên Long trang?” Trạm Bố Ván sợ hãi mở miệng: “Nơi đó có nguy hiềm hay không?”

“Trạm Bố Văn, ngươi thật đúng là một tên hèn nhát.” Trạm Mục Tư chấn thanh nói: “Ngươi ngược lại nói cho ta biết, hiện tại Chiến Long Đảo nơi nào an toàn.”

Trạm Bố Vãn muốn phản bác, nhưng không có bất kỳ lý do gì-

Hừ thầm một tiếng.

Hắn từ đầu đến cuối đều không tin lời Trạm Mục Tư.

Cửu Huyền Môn, làm sao cỏ thể còn có ba vị cường giả khí tức cảnh, hơn nữa còn mạo hiểm lên đảo cứu người Chiến Long Đảo, điều này căn bản không có khả năng.

Chờ đến Thiên Long trang, lời nói dối của hắn, tự sụp đồ.

Ước chừng mười phút sau, mọi người thu dọn xong.

“Mọi người để tôi cho.” Trạm Mục Tư mở miệng: “Vừa rồi lúc chúng tôi lên núi lưu ý một con đường, hẳn là tương đối an toàn, tôi dẫn đường ở phía trước, Trạm Ván Trạm Vũ, hai người đi chảm sóc các anh em bị thương một chút.”

Ba người lập tức hành động.

Trạm Hữu nhìn bóng lưng Trạm Mục Tư, có chút không thể tin vào mắt mình.

Tất cả những gì Trạm Mục Tư bày ra, phảng phất như đã thay đổi thành một ngưò’i khác.

“Hữu hộ pháp, tồi cảm thấy Mục Tư ca không thể tin, ngài xem hắn hoàn toàn thay đồi, nói không chừng là bị người khống chế…” Lời nói của Trạm Bố Vãn còn chưa nói xong, bên tai liền truyền đến một tiếng roi, lúc này giật mình một cái, câm miệng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui