Khoảnh khắc năm tổ của Hắc Diệu Đường tấn công, bức tranh dường như trở nên cỏ chút hư ảo.
“Làm sao lại như vậy?”
Tống Thu có chút kinh ngạc đến ngây người, cảm giác như bị hoa mắt, vô thức lau mắt.
Trước mắt có vô số người, bộ pháp đan xen, thân ảnh giao thoa, trong nháy mắt liền khiến người chói mắt, bức tranh hư ảo, thanh tao.
“Đây chính là sự thần kỳ của Hắc
Diệu Đường Hoàng Gia sao?”
Tống Thu lẩm bẩm, ánh mắt kinh ngạc, trong lòng chợt lo lắng.
Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao anh rể lại không để cậu đối mặt với sự tấn công của những người này.
Đối mặt với một vòng vây huyền diệu như vậy, hắn nhất định sẽ bị loạn ngay lập tức.
Hắc Diệu Đường của Hoàng Gia nổi tiếng ở Thành phố Thiền Thành, thần bí và cường đại.
Lần này, Tống Thu cũng đã thực sự được nhìn thấy nó.
Tống Thu vẫn không rời mắt, có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người của Sở Trần, xung quanh là năm tổ thành viên Hắc Diệu Đường.
Vô ý thức, lòng bàn tay của Tống Thu đổ mồ hôi.
Trong tâm bão, vẻ mặt của Sở Trần vẫn rất bình tĩnh.
Khi làn sóng tấn công đầu tiên của các thành viên Hắc Diệu Đường đến, Sở Trần đã di
chuyển.
“Càn Khôn Bộ?”
Hoàng Ngọc Hằng và Diệp Yên đang một mực theo dõi Sở Trần, đồng thời lên tiếng.
“Bộ pháp cơ bản nhất của Kỳ Môn, Càn Khôn Bộ, mỗi nhà đều học lướt qua.
”
Hoàng Ngọc Hằng cau mày, “Thậm chí, bên trong Thanh Dương Phái, người người hiểu Kỳ Môn Càn Khôn Bộ, trực tiếp tuỳ tiện nắm giữ, một bộ pháp nhập môn cùa Kỳ Môn, người người đều có thể nắm giữ, Càn Khôn Bộ, Sở Trần lại còn nghĩ
dựa vào nó để đối phó năm tổ thành viên Hắc Diệu Đường vây công?”
“Cái tên Sở Trầnnày, nội tâm quả thực tự cao tự đại đến cực điểm, khó trách lại không coi ai ra gì.
”
Diệp Yên nói, “Chỉ là Càn Khôn Bộ, cho dù có luyện đến mức hoàn mỹ, cũng chỉ là một bộ pháp thô thiền, kém cỏi và vô dụng.
Nói thật, trong Thanh Dương Phái, ngay cả đứa trẻ ba tuổi đều coi thường bộ pháp này.
”
Diệp Yên cực kỳ khinh thường.
Hoàng Ngọc Hải mắt nhìn chằm chằm vào phía trước.
Mặc dù Càn Khôn Bộrất bình thường, nhưngHoàng Ngọc Hải không đánh giá thấp Càn Khôn Bộ do Sở Trầnthi triển.
Vào đêm tiệc sinh nhật của lão gia tử, Sở Trần dễ dàng phá vỡ trận pháp của sư phụ bằng Càn Khôn Bộ.
Sờ Trần dường như có khả năng biến mục nát thành thần kỳ.
Phảng phất cũng đã phỏng đoán nghi ngờ của Hoàng Ngọc Hải,
cuộc chiến đấu này, mặc dù là từ năm tổthành viên Hắc Diệu Đường khởi xướng, chủ động công kích, nhưng mà, Sở Trần dựa vào Càn Khôn Bộ, rõ ràng là càng ngày càng uyển chuyển, dần dần, năm tổ thành viên Hắc Diệu Đường có loại cảm giác không tìm được thân ảnh Sở Trần bên trong kỳ trận.
Dần dần, năm tổthành viên của Hắc Diệu Đường cảm thấy rằng họ không thể tìm thấy bóng dáng của Sở Trần trong trận pháp nữa.
Oanh! Một đòn sấm sét bất ngờ.
Một trong những thành viên của Hắc Diệu Đường đã bị một đòn nặng, cơ thể của anh ta bay ra ngoài một cách tự do và rơi xuống dưới chân của Hoàng Ngọc Hằng.
Đôi mắt của Hoàng Ngọc Hằng cuối cùng cũng lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn ngẩng đầu lên và nhìn về phía trước với vẻ hoài nghi.
Năm tổ thành viên Hắc Diệu Đườngcùng nhau tấn công, đại diện cho một tổng thể.
Nếu một thành viên bị văng ra ngoài, có nghĩa là trận hình liên kết này sắp bị phá vỡ.
Quả nhiên là vậy, một chỗ bị phá, toàn bộ đều bị phá theo.
Sở Trần không để mọi người chờ đợi lâu.
Dùng bộ pháp cơ bản phổ thông, tạo nên một khung cảnh kỳ diệu và đáng kinh.
Lúc này, Diệp Yên đang tràn đầy giễu cợt và khinh thường, đột nhiên trợn tròn ra.