Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc


Chỉ là, Dương Tiểu cẩn không biết chính là, tập đoàn Thiên Nghiệp cùng Dương thị hợp tác buôn lậu, là người sống.

Sắc mặt Dương Tiểu cẩn tái nhợt đến cực điểm.

Cuối cùng cô cũng hiểu.

Bất kể là tập đoàn Thiên Nghiệp hay là Dương thị, đều không cho phép bất kỳ một chút khả năng nào có thể bại lộ khả năng của bọn họ.

Cho dù có một tia nguy cơ có thể xuất hiện, bọn họ đều bóp chết trong nôi.

Nhưng nói như vậy, Ninh Tử Mặc càng thêm nguy hiểm.

“Sở Trần, anh nghĩ cách đề Tử Mặc trờ về, nơi anh ấy đi quá nguy hiềm.” Dương Tiểu cần lo lắng.

“Sau khi Tiểu Mặc bật máy, tôi sẽ giữ liên lạc vởi cậu ấy.” Sở Trần nói, nhỉn Dương Tiểu cần: “Nếu có một ngày, để cho cô tự tay chửng minh bọn họ phạm tội, cô sẽ làm không?”
Thân hình Dương Tiểu cẳn chắn động.

Một lúc lâu sau, Dương Tiểu cẩn lẩm bẩm nói: “Ký ức gần 6 năm tôi thiếu, đã trả lại ân dưỡng dục Dương thị đối với tôi.

Nếu như bọn họ thật sự buôn lặu người sống, giết người bừa bãi, tôl có tư cách làm chứng, tôi nguyện ý đứng ra.

Nhưng, như anh nói, chúng ta cãn bản không có bằng chứng.”
Sở Trần trầm ngâm một hồi: “Cô nói thời gian và địa điểm cụ thẻ cô gặp phải tàu chở hàng tậu năm đó cho tôi biết.”
“Họ có thể đã thay đồi tuyến đường.” Dương Tỉểu cẳn nói: “Với trình độ cần thận của bọn họ, tuyệt đối sẽ không chỉ có một tuyến đường.”
“Hãy thử vận may cùa cô.” Sở Trần buông tay, có một câu anh không nói ra, dù sao anh chỉ là cung cấp manh mối đi lên, thật sự đi thử vận khí, là người của cục đặc chiến.

Dương Tiểu cẩn vừa nói thời gian địa điểm cho Sở Trần, bên ngoài, Tống Thu sải bước đi vào.

“Anh rề.” Tống Thu vội vàng nói: “Lời đồn đãi trên mạng lại bắt đầu, phô thiên cái địa, khẳng định là người sau lưng lại bắt đầu một vòng gợn sóng mới.”
Ánh mắt Sờ Trần nhìn về phía Dương Tiểu cẩn.

Trải qua sự suy biến ở quảng trường Vạn Đại lần này, tâm tình Dương Tiểu cần cường đại không ít: ‘Tôi không quan tâm, bọn họ càng thường xuyên có động tác, lại càng dễ dàng bại lộ mục tiêu.”
Sờ Trần gật gật đầu: “Tiểu Thu, cậu thử liên hệ với người phụ trách các trang web, bảo bọn họ cung cấp địa chỉ IP của tài khoản đăng bài, xem có thể tìm hiểu nguồn gốc, tìm được một ít mi mối.”
Nghe vậy, thần sãc Tông Thu không khỏi vui vẻ: “Anh rề muốn bắt đầu phản kích?”
Ánh mắt Sở Trần khẽ lạnh: “Đối phương cho chúng ta một bữa tiệc thịnh soạn, chúng ta tự nhiên phải có qua có lại, cho bọn họ thêm một bữa ăn.”
Tống Thu nặng nề gật đầu: “Anh rể, anh yên tâm, lần này em bảo đảm thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ!”
Tống Thu nhanh chóng xoay người rời đi, sợ giống như nhiệm vụ lần trước, hắn còn không kịp động thủ, nhiệm vụ đã bị người khác hoàn thành.

Sau khi Tống Thu rời đì, Sở Trần cùng Dương Tiểu cẳn trò chuyện một hồi, sau khi tim hiếu thêm về tập đoàn Thiên Nghiệp cùng
Dương thị, đột nhiên nhận điện thoại, Sở Trần lập tửc cũng rời khỏi Tống gia.

Một quán cà phê cách Tống gia khỏng xa.

Lúc Sở Trần đi tớl, Giang Ánh Đào cùng Tư Đồ Tĩnh đã chờ.

‘Thật không nghĩ tới, trong vòng một ngày, lại cùng cô Đào hẹn hai lần.” Sờ Trằn cười tùm tỉm ngồi đối diện Giang Ánh Đào.

“Quảng trường Vạn Đại mới đầu làm cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng, kết cục lại khiến người ta thán phục không thôi.” Giang Ánh Đào nhìn Sở Trần, không khòi khen ngợi: ‘Tôi càng ngày càng cảm thấy, hợp tác với anh là một lựa chọn vô cùng sáng suốt.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui