Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc


Giọng nói của Ninh Từ Mặc truyền đến.

Sở Trần giật mình, lập tức nghĩ đến Ninh Tử Mặc hẳn là đã biết sự tình phát sinh hôm nay, chựt cười, lắc đầu, “Không có việc gì, Tiểu Cần có thể đi ra một bước này, đó cũng là do cô ấy có được dũng khí lớn lao, còn có, trái tim yêu cậu nữa.”
“Sở Thúc, bằng hữu của Thúc đối
vởi tập đoàn Thiên Nghiệp thẩm thấu thật sâu.”
Ninh Tử Mặc thanh âm trầm thấp, “Hôm nay cháu đã kiềm tra rất nhiều thông tin về tập đoàn Thiên Nghiệp, chắc chắnn hải vận của tập đoàn Thiên Nghiệp có vấn đề, nhưng đêm nay cháu cũng đã thử kiểm tra một chút, nhưng cháu không thể tiến vào vào khu vực sâu hơn để kiểm tra tin tức, đối với bến tàu nơi cháu đang đứng bây giờ, cháu ước tính một cách thận trọng, có ba võ già Tiên Thiên đang canh gác tại đây.”
Con ngươi Sở Trần hơi hơi đông cứng lại, “Vậy thì… bằng hữu đó của ta, có phái võ giả Tiên Thiên qua đó không?”
“Không có.”
Ninh Tử Mặc đáp.

Sờ Trần bất đắc dĩ.


Dù sao cũng là cục Đặc Chiến, vậy mà ngay cả một võ giả Tiên Thiên cũng không phái qua.

Sở Trần quyết định mai mình phải tìm Giang Ánh Đào khiếu nại một chút, để cô ta hướng thượng cấp thỉnh cầu điều động võ giả Tiên Thiên tới trợ trận.

“Tiểu Mặc, cậu phải che giấu thân phận cùa mình thật tột, chớ có hành động hấp tấp.”
Sở Trần cản dặn, thần sắc trịnh trọng, lấy thủ đoạn của tập đoàn Thiên Nghiệp, một khi phát hiện Ninh Tử Mặc, nhất định sẽ trực tiếp giết người diệt khẩu, không hề nghi ngờ.

“Cháu sẽ cẩn thận.”
Ninh Tử Mặc tiếp tục bảo cáo, “Đúng rồi, nay cháu còn nhìn thấy Tổng giám đốc Thuỷ Sản Dương Thị, Thiên Nghiệp tổng giám đốc Trương Thành, nay cũng ở nơi đây, bọn hắn dường như đang thảo luận sự tình gì đó tại đây.”
Con ngươi Sở Trần co rụt lại, hắn buột miệng nói: “Bọn họ đang nói về hàng mới!”
Sờ Trần dừng một chút ròi nói tiếp, “Hành vi phạm tội buôn lậu người sống trên biển của tập đoàn Thiên Nghiệp, đây là hợp tác cùng với Thùy Sản Dương Thị, ông chù của hai công ty này đột nhiên gặp nhau, ta nghi ngờ rằng có lẽ là do có hàng mới.”
Sở Trần cũng nghĩ đến suy đoán trước đó, một nhóm vật thí nghiệm,.đoán chừng sẽ rất nhanh đưa tới.


Hồi lâu.

Ninh Tử Mặc khẽ nói: “Sở Thúc, Thúc không ở nơi này, nhưng có vẻ giống như biết còn nhiều hơn cả cháu.”
Sở Trần cân nhắc một lúc, nhưng vẫn nói thật với Ninh Tử Mặc, “Dương Khiêm, tổng giám đốc của Thủy sản Dương Thị, là cha nuôi của Tiểu cần.”
Đầu bên kia điện thoại, Ninh Tử Mặc có loại cảm gỉác tinh phích lịch, khó có thể tin, “Sở Thúc, cái này..

“Ta nay mới tra được tin tức, có một ít chuyện cũng là phát sinh về sau, cái này do chính miệng Tiểu cẩn nói.”
Sở Trần nói cho Ninh Tử Mặc về những gì đã xảy ra với Dương Tiểu Cẩn.

“Dương Khiêm lão cẩu, thật độc ác.”
Ninh Tử Mặc nghiến răng nghiến lợi, vô cùng phẫn nộ, “Tiểu cẩn cùng hắn sẽ không còn bất cứ cái gì liên quan, ta nhất định phải tra được chứng cớ phạm tội của bọn hắn, đem bọn hắn ra công lý.”
“Tiều Mặc, ta cho cậu biết những cái này, cũng không phải muốn cậu hành sự lỗ mãng, chỉ là nhác nhờ cậu, nhất định phải cẩn thận Dương Khiêm người này, còn có, vì Tiểu Cẩn, cậu có thể liều mình, cũng phải bảo mệnh thật tốt, cô ấy chỉ có một người thân là cậu.”
Sở Trần ngữ khí nghiêm túc.

“Sở Thúc, cháu hiểu rồi, cháu sẽ cẳn thận.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận