Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc


I “Mấy tấm ảnh mà phóng viên thời sự buổi tối Dương Thành chụp thật sự quá kinh diễm, cũng chỉ có ngay từ đằu chú ý đến! Sờ Trần cùng với sư phụ hắn mới có thể chụp được ảnh ở góc độ như vậy.”
- Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ.

čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị .

Mong bạn thông cảm.

Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Đã lâu không chú ý tới thời sự buổi tối ‘ Dương Thành, liền hướng về phía bài báo này, về sau nhất định phải xem thời sự buổi tối Dương Thành.”
Bộ phận công nghệ mạng của thời sự buổi tối Du’O’ng Thành.

“Nồ tung rồi, trang web chính thức của chúng ta chưa bao giờ có lượng truy cập lớn như vậy.”
“Lời khen ngợi như’ thủy triêu.


“Số tiếp theo ước tính sẽ được in thêm không ít.”
Phòng biên tập.

“Chương Chấn, làm không tệ a.’Tổng biên tập tán thường: “Lần này cậu lập được công lớn rồi.”
“Không, người thực sự lập công là Tiểu Anh.” Chương Chắn cười nói: “Tất cả ảnh đều do Tiểu Anh chụp.”
“Bắt đầu từ ngày mai, Chung Định Anh là phóng viên chính thức của thời sự buồi tối Dương Thành.”
Cơn bão quét qua mọi nơi.

Mà lúc này, Sờ Trần đã cùng Nam Cung Quân trở về Tống gia.

Ánh mắt mọi người Tống gia nhìn Nam Cung Quân, so với lúc trước càng mang theo vài phần sùng bái.

Tiên nữ tỷ tỷ nhìn mềm mại như nước, lại thi triển võ thuật cổ Trung Quốc xuất thần nhập hóa, đánh một trận kinh thiên.

Sau khi ăn cơm xong, Nam Cung Quân đi tới phòng Dương Tiểu cẩn.

Dương Tiểu cẩn và Ninh Tử Mặc đã chờ từ lâu, thấy Nam Cung Quân đẩy cửa tiến vào, hai người đều lập tức khẩn trương đứng lên.


Ánh mắt dừng ờ trên người Nam Cung Quân.

Trận chiến hôm nay, Nam Cung Quân bày ra công phu thần kỳ, làm cho bọn họ càng thêm tin tưởng vào việc trị liệu vết thương mặt kế tiếp.

“Trần Trần, ngươi làm trợ lý của ta, nghiền nát bột thuốc.” Nam Cung Quán kiểm tra một chút dược liệu Ninh Tử Mặc chuẩn bị tới, hài lòng gật gật đầu: “Xem ra, ngươi cũng là phí không ít công phu, có thể trong thời gian ngắn như vậy gom được dược liệu chất lượng cao cấp như vậy, cũng không dễ dàng.”
Nam Cung Quân bắt đầu phân phó Sờ Trần phụ trách một phần nghiền nát dược liệu, mình thi bắt đầu lựa chọn dược liệu, sau đó ngồi ờ trước bàn, cầm lấy giấy bút viết lên.

Ninh Tử Mặc nắm chặt tay Dương Tiểu cẳn, ỏ’ một bên chờ.

“Muốn triệt để trị vết thương trên mặt Dương Tiểu cần, phải tiến hành đồng bộ trong uống ngoài thoa.” Nam Cung Quân nói: “Ngoài ra, còn cằn châm cứu kích thích tác dụng.

Đây là phương pháp và quy
trinh sắc thuốc, ngươi cầm lấy chịu trách nhiệm sắc thuốc.” Nam Cung Quân giao giấy cho Ninh Tử Mặc: “Chú ý, mỗi một bước đều không thể SO’ sẩy.”
Ninh Tử Mặc thần sắc nghiêm trọng, nghiêm túc gật đầu.

Mỗi từ được viết trên giấy, hắn đều nhớ chắc chắn.

Sau khi Ninh Tử Mặc rời đi, Nam Cung Quân hướng Dương Tiểu cẩn nói: “Về phòng trước, ta dùng châm cứu tiến hành trị liệu bước đầu tiên cho ngươi.”
Mọi thứ đang diễn ra một cách có trật tự.

Sau khi châm cứu xong, nghỉ ngơi một hồi, Ninh Tử Mặc bưng thuốc đã sắc xong đến, cho Dương Tiếu cần uống.

Khâu quan trọng nhất của toàn bộ quá trình trị liệu chính là bôi ngoài, rất nhiều dược liệu phối hợp lại, được Nam Cung Quân Phân tổng hợp thành một loại hỗn hợp thuốc dặc biệt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận