Website Tình Ái


Không thể không nói cách làm của Trình Nghị rất chuẩn xác, hiện giờ Chu Dao có thể tiếp nhận anh to tiếng.

Trước kia anh lớn giọng một chút là có thể dọa cô sợ.

Trình Nghị lấy khăn giấy che lại lỗ nhỏ vừa bắn tinh, trong lòng tiếc rẻ, chậc chậc, lại lãng phí đám con cháu rồi, nhưng không sao, sớm muộn cũng có cơ hội đút cho huyệt dâm nhỏ một giọt cũng không lọt, bắn đầy bụng cô.

Bộ dáng mệt rã rời yếu ớt của con bướm xinh khiến Trình Nghị mỉm cười, phơi bày việc cô lén gọi anh là đồ lưu manh.

“Ha ha, anh là lưu manh à?”

“Hức hức… đương nhiên là vậy!” Chu Dao mệt không chịu nổi, lá gan con chuột cũng lớn thêm.

Trình Nghị thừa dịp cô mơ màng, muốn tiêm cho cô chút ý tưởng, “Em có thấy trên trang mạng rất nhiều người đã phát triển ra thực tế không?”

“Có…”

“Ừm, em có ý tưởng gì chưa?”

Có nghĩ tới việc cùng anh phát triển ra ngoài đời thực? Để con chim của anh có thể đao thật súng thật cắm vào huyệt dâm của cô.


Chu Dao nghe được câu này, giật mình, đầu óc đang hỗn loạn chợt tỉnh táo hơn nhiều, anh hỏi như vậy là ý gì?

“Ha ha, như vậy rất tốt.”

Đánh hai câu ha ha muốn lảng tránh vấn đề này, cô không phải ngốc, sau khi bị Tiền San vạch trần, cô biết mình thích cái gã lưu manh chưa từng gặp mặt này, cũng biết người đàn ông này có chút thích mình.

Bằng không sao anh lại nhẫn nại nói chuyện phiếm với cô.

Tính cách anh nào có tốt như vậy.

Trình Nghị không để cô đổi chủ đề, từng bước ép sát.

“Em xem, hai chúng ta gặp nhau ngoài đời đi, không phải em rất thích con chim lớn của anh à.”

Người đàn ông này tư tưởng thống trị quá mạnh, không phải hỏi ý kiến mà là trực tiếp nói ra.

Trình Nghị thật sự không kịp đợi, không chỉ anh mà đại điểu đang sưng to rục rịch dưới thân cũng chờ không kịp.

Một tháng nay quen biết Chu Dao, tần suất sử dụng năm ngón tay của cô gái cao thế nào, anh cũng sắp tuốt đến chảy máu rồi.


Bàn tay rắn chắc thô ráp của anh sao có thể so với huyệt nhỏ non mềm của cô được.

Dục vọng muốn làm cô vẫn luôn kêu gào, nếu không phải sợ sẽ dọa người ta, cuối tuần đầu tiên anh đã muốn hẹn ra ngoài gặp mặt.

“Không, em không muốn…”

Hiếm thấy Chu Dao phản đối anh một lần.

Cô trả lời không chút do dự, cô không muốn.

Mặc dù cô từng tưởng tượng được chân thật nhìn thấy người đàn ông kia và dương vật của anh.

Nhưng cô không dám, có lẽ bọn họ ở thế giới ảo chung đụng rất vui, nhưng ngoài hiện thực Chu Dao không tin tưởng cũng không đủ can đảm nếm thử loại cảm giác này.

Dù sao tính cách của cô có chút hướng nội tự ti, chưa bao giờ có bạn trai, không biết ở chung với đàn ông như thế nào.

Trước kia đi xem mắt Chu Dao cũng không biết nên nói chuyện gì, cẩn thận lại không được tự nhiên, luôn muốn bỏ giữa chừng nhưng sợ mẹ Chu ở bên tai lải nhải nên mới nhịn được.

Trong thế giới ảo này, bọn họ không quen không biết, khiến cô vứt đi xấu hổ, buông bỏ câu nệ, không còn hướng nội và tự ti như ngoài đời thực.

Như bây giờ khá tốt mà, quay video làm tình sau đó tán gẫu một chút, ở chung tự nhiên không lúng túng.

“Không thử một chút sao biết được? Chẳng lẽ em không muốn thử cảm giác được chim lớn cắm sao? Huyệt dâm nhỏ không muốn à?”

Trình Nghị vừa nói vừa đung đưa dương cụ lớn dưới háng, đầu nấm hướng về phía cô, mã mắt mấp máy như đang đáp lời chủ nhân của nó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận