"Ngay cả gọi video làm tình cũng không muốn làm cùng anh đây sao! Không phải em nói rất thích chim lớn sao?"
Sợ hãi và lo âu của người đàn ông kia đều bộc lộ ra ngoài.
Anh chưa từng hạ mình như vậy.
Bình thường Chu Dao đã quen với sự áp đảo của anh, nay lại bị đống tin nhắn này làm cho cảm động.
Trả lời anh một câu, "Mấy hôm rồi em về quê."
Hiện tại mỗi ngày về nhà việc đầu tiên Trình Nghị làm chính là mở máy tính, lúc thấy cô trả lời, anh chỉ cảm thấy may mắn, tâm tình lo lắng treo lơ lửng cuối cùng cũng rớt xuống.
Từ sau lần thẳng thắn bày tỏ đó, hôm sau anh liền đúng giờ bọn họ thường gọi video mở web, mời cô video, nhưng gửi đi rất nhiều lần đều không ai nhận.
"Đm!"
Trình Nghị vừa tức giận vừa nôn nóng, mình ép con bướm nhỏ gấp quá sao? Khiến cô sợ chạy?
Quả thực là nghiến răng nghiến lợi căm giận, cái đồ dâm nữ không can đảm lại mẫn cảm kia.
Một tuần nay anh liên tục nhắn tin, cho dù cô có trở lại hay không, cô không muốn gặp thì thôi, ít nhất không cần im lặng chạy mất.
Hôm nay anh cũng chẳng ôm hy vọng gì đăng nhập web, không ngờ lại thu được tin nhắn trả lời của cô, mừng rỡ như điên.
"Cho anh số điện thoại của em."
Đột nhiên không nói tiếng nào biến mất lâu như vậy, chí ít có phương thức liên lạc của cô sẽ dễ dàng hơn một chút.
Hơn nữa hiện giờ điện thoại đều dùng số chính chủ, anh sẽ có cách tìm ra cô.
Chu Dao nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn gửi số cho anh, chỉ lát sau anh liền gọi tới.
Trình Nghị bấm số cô gửi, phía trên hiện ra địa phương chủ sở hữu đăng ký, là tỉnh lân cận, cách anh không xa.
Chuông vang lên mấy giây sau liền có người nhận, giọng nữ anh nhớ mong đã lâu cuối cùng cũng cất tiếng.
"Alo, xin chào, là Trình Nghị sao?"
"Còn chẳng phải là anh đây sao, em được lắm, con bướm nhỏ không rên một tiếng đã biến mất lâu như vậy." Giọng điệu ẩn chứa tức giận, nghiến răng nghiến lợi mà không thể làm gì.
"Em, em về quê, đi vội nên quên nói với anh." Chu Dao nghe được anh nổi giận.
Lần này quả thật cô không đúng, khó trách anh.
Kỳ thật hai người bọn họ đâu có quan hệ gì, cô nói hay không chẳng ai bắt bẻ được.
"Tốt, em không muốn gặp thì không gặp, tóm lại sau này không thể cứ thế chạy mất được!"
"Ừm."
Chu Dao thở phào một hơi, chỉ sợ anh vẫn sẽ ép buộc cô.
Chờ cúp điện thoại xong, Trình Nghị cầm máy lâm vào trầm tư, mắt đen âm trầm, suy nghĩ mông lung.
Anh là người dễ dàng từ bỏ như vậy sao?
Ha ha, tôi sớm muộn cũng sẽ tìm được con bướm xinh là em, cắm vào huyệt dâm rồi lại cắm cúc hoa của em, cắm đến mức em chỉ có thể ở dưới thân anh đây phóng đãng phát dục, xem em cãi lại thế nào.
Từ sau lần trước phát hiện chị Dao Dao cứ bỗng nhiên cười, bây giờ Tiền San còn thường xuyên nhìn thấy chị Dao Dao lúc nào cũng cầm điện thoại nói chuyện phiếm, không biết đối phương nói gì với chị ấy, mặt lại đột nhiên đỏ lên, trong mắt chứa làn sóng thu, một mảng thẹn thùng.
Nhìn xem nhìn xem, rõ ràng là dáng vẻ rơi vào bể tình mà, toàn thân đều tản ra hơi thở lẳng lơ.
Mặc dù bọn họ không gặp mặt nhau nhưng bây giờ Trình Nghị cũng da mặt dày gọi cô là vợ, lúc video ân ái cũng vợ dài vợ ngắn.
“Mút núm vú lẳng lơ của vợ anh một cái.”
“Dùng côn thịt lớn làm vợ anh một cái.”