Nhưng Chu Dao không hiểu anh mua những cái này làm gì, dù tò mò cô lại không dám hỏi.
Lúc thanh toán, đồ lưu manh kia trả tiền, lại lên xe vận tải lớn đưa cô về nhà, anh cũng xuống xe theo, xách túi đồ ôm cô đi vào tòa nhà.
Đi vào trong nhà cô, Trình Nghị bày biện toàn bộ đồ dùng hằng ngày vừa mua xong, cương quyết nghênh ngang vào nhà, hôm qua đã nhịn rồi, nhưng dù thế nào thì hôm nay phải phá vỡ nỗi băn khoăn của cô.
Không thể không nói, con người đều bổ sung cho nhau, Chu Dao trước nhát gan sau không quả cảm, phải có một người đàn ông mạnh mẽ quyết đoán đến trị cô.
Thế nhưng cuối cùng là ai trị ai vẫn chưa nói rõ được, dù sao Trình Nghị đã cưng chiều cô gái nhỏ này đến độ dám tiểu lên đầu mình, ông lớn chủ nghĩa đàn ông trời sinh này còn vui vẻ chịu đựng dỗ dành cô, bà xã ngoan, tiểu nhiều một chút, nước tiểu bà xã thật ngọt, còn tiểu nhiều vào miệng ông xã một chút.
Chu Dao ở bên cạnh trố mắt nhìn, đồ lưu manh này đúng là coi đây như nhà mình, bày biện xong xuôi đồ dùng hằng ngày vừa mua.
“Anh làm gì đấy?”
“Em chủ động mời anh lên nhà ăn cơm mà.
”
Chu Dao im lặng, cho nên mời anh đến ăn cơm có nghĩa là mời anh ở lại nhà cô hả?
“Anh anh anh ăn cơm xong thì về đi!”
Chu Dao tức sắp nổ tung, lớn giọng quát anh, chưa từng gặp người nào mặt dày vô lại như thế, bây giờ mới biết tại sao vừa rồi anh mua một đống đồ dùng hằng ngày.
Trình Nghị đi từng bước về phía cô, Chu Dao bị đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn thẳng chằm chằm, ép phải lùi về sau một bước dán vào tường, thiếu điều muốn co cẳng chạy, vừa rồi tức giận gầm thét bây giờ lại biến thành bé thỏ trắng nhát gan.
Trình Nghị đứng yên trước mặt cô, “Vợ à, đừng vội vàng đuổi anh đi như thế, ông đây đến nơi này là vì em mà.
”
Giọng điệu có chút cầu xin và oan ức, trong lòng lại tê cả trứng, ông đây sắp bị bản thân làm nôn ra rồi.
Lời tỏ tình đột ngột đánh vào người Chu Dao, cô mềm lòng vui vẻ đến mức xuất hiện bong bóng, lần này anh cúi đầu ngoài dự đoán của cô, ngẫm lại đúng là anh vì mình mới đến thành phố G, cùng kết quả như thế nào tìm được cô, chắc chắn không hề dễ dàng.
Cô đã biết trước lòng mình, chưa gặp anh đã thích anh, làm tình qua video cũng hài hòa nước, sao không cảm nhận một chút ở hiện thực, cho bản thân cũng là cho anh một cơ hội.
“Vậy, anh ở vài ngày rồi về.
”
Trình Nghị véo gương mặt đỏ ửng của cô, “Ừ, được.
”
Biết ngay chiêu này dỗ được cô mà, đã ở lại còn muốn ông đây về? Về cái cọng lông, có về cũng phải mang cô về cùng.
Thật ra nói bọn họ quen cũng quen mà lạ cũng lạ, nhưng ở chung lại rất tự nhiên, Chu Dao làm cơm trưa trong phòng bếp, Trình Nghị xem TV ngay bên ngoài, chờ Chu Dao nấu xong gọi một tiếng “Ăn cơm”.
Trình Nghị dạo bước qua đó ngồi, hành động tự nhiên quen thuộc như anh chính là nam chủ nhân của căn phòng này.
Chu Dao biết làm cơm, mà còn làm rất ngon, đều là những món thường ngày, Trình Nghị gắp thức ăn gẩy vài đũa đã ăn sạch một bát cơm, Chu Dao vào bếp xới cơm giúp anh.
Khẩu vị người đàn ông kia rất tốt, bình thường hai món là quá nhiều để cô ăn một mình, bây giờ lại quá ít, không đủ để anh ăn.
Trình Nghị ăn cơm ngon miệng, nghĩ thầm, tìm cô bé non mềm này làm vợ thật đúng đắn, sao kiểu gì cũng hợp lòng anh như vậy được, quá mẹ nó phù hợp.