Chu Dao cảm giác mình như một con cá bị bắt lên bờ, hấp hối giãy giụa lại thở dốc không còn sức, chỉ có thể để mặc con sói đói đầu đàn này muốn làm gì thì làm.
Ngay cả cúc hoa của cô cũng không được tên lưu manh này buông tha, mở miệng chui vào nơi sâu nhất của cô, vừa xót vừa tê, đầu ngón chân kéo căng đến mức cuộn lại.
Con sói háo sắc lăn qua lộn lại con cá để liếm láp, liếm trên dưới toàn thân mấy lần, trên người đều là nước miếng của anh, quá trình này như khúc nhạc dạo hưởng thụ món ngon mỹ vị.
“Nhỏ dâm đãng thật nhiều nước, để anh dùng chim lớn em thích nhất chắn nước giúp em.
”
Anh đỡ vật lớn sớm đã trướng đỏ tím lên, chặn ở huyệt thịt ẩm ướt của cô.
Chu Dao còn chưa lấy lại tinh thần, mãi đến khi anh chống một vật cứng nóng như lửa tại cửa huyệt cô, suy nghĩ mơ hồ mới thoáng thu lại, quy đầu thô to như trứng ngỗng lớn chen vào được một nửa, căng đến mức cô hoảng hốt.
"Chờ một chút chờ một chút! "
Cô vội vàng từ chối muốn né tránh lại bị anh vững vàng ngăn chặn, nâng cao dương vật lớn kia cứng rắn đột phá đi vào.
“Ông đây không đợi được!”
Anh vội vã không nhịn được phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm dâng lên để cắm đến tận cùng, ahhh, cái bím lẳng lơ này vừa chặt chẽ vừa mềm mại, anh suýt nữa cứ thế mà bắn luôn.
Chu Dao như bị một cái gậy sắt cực nóng hung hăng đóng cọc lên giường, dù cô có giãy dụa thế nào cũng không thoát được, từ đầu đến cuối cây gậy sắt kia khảm vào nơi yếu ớt mềm mại nhất trong thân thể cô.
Mặc dù trước đó đã được anh dùng ngón tay và môi lưỡi vỗ về một phen, huyệt thịt đã chuẩn bị kỹ càng nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên, đau đến mức Chu Dao run lên từng cơn, sắc mặt cô trắng bệch, cảm thấy anh thật nhẫn tâm, cứ phải dùng cái gậy lớn này giết chết cô.
“Đau quá… Hu hu… Mau rút ra…”
Rõ ràng hai người bọn họ không cùng một kích cỡ, cái đó của anh lớn đến dọa người, cũng không biết anh làm thế nào nhét vào trong cơ thể cô được.
“Vợ đừng khóc, lần đầu tiên ắt sẽ đau, chờ lúc sau em sẽ biết mùi vị cái đó của anh.
”
Trình Nghị hôn hai mắt đẫm lệ của cô, xoa vú cô giúp phân tán lực chú ý, anh cũng đau lòng nhưng không có cách nào, ai bảo cái đó của anh lớn hơn người thường, kiểu gì cũng phải đau một lần, đau về sau mới sướng.
Anh hôn môi cô đang run lên, lôi cái lưỡi thơm trơn trượt đang trốn bên trong ra dây dưa, bàn tay lớn vuốt ve vú cô, nhìn lông mày cô buông lỏng một chút mới chậm rãi động.
Anh chỉ dám nhẹ nhàng đưa đẩy, loại chầm chậm này mang đến một cảm giác càng cẩn thận hơn, khi anh rút ra còn kéo theo mị thịt đỏ thắm của cô, bao chặt lấy dương cụ của anh.
Trình Nghị nghĩ thầm ông đây đã bao giờ dịu dàng như thế này đâu, trước kia đều quan tâm người ta có đau hay không làm mẹ gì, chỉ sướng mình là được, đây là lần đầu tiên anh có cảm giác đặc biệt chú ý người khác.
Nhưng con mẹ nó như vậy càng đau hơn, anh đã quen hung hăng đâm mạnh, bây giờ chậm rì rì thâm nhập vào huyệt, dương vật trướng lên đau đớn, rất muốn không thèm quan tâm mà tàn nhẫn làm cô một trận.
Nhưng con bướm nhỏ bên dưới khóc đến đáng thương, chóp mũi đều đỏ, anh nhìn mà đau lòng.
Cuối cùng cảm giác phá thân đau đớn chậm rãi qua đi, Chu Dao hai mắt đẫm lệ nhìn tên lưu manh trên người mình, cơ bắp anh căng cứng, hai bắp cơ ngực căng phồng cứng cáp, toàn thân đổ một lớp mồ hôi mỏng, gân xanh trên trán nổi lên.