Hừ, không nghe lời thì làm đến nghe lời mới thôi! Anh không chỉ muốn ‘làm’ mềm huyệt nhỏ của cô mà cũng phải làm mềm cả cái miệng nhỏ nói một đằng làm một nẻo này nữa!
“Bím nhỏ nhà em chính là đồ lẳng lơ của ông đây, chỉ biết phát dục dạng chân để mặc dương vật của ông đây đâm!”
“Bím nhỏ còn phải ăn tinh dịch của ông đây, sinh nhãi con cho ông đây!”
Tay anh túm hai mắt cá chân cô, toàn bộ dương vật tiến vào trong huyệt nhỏ mũm mĩm của cô, không chừa một khe hở, gần như muốn chen cả hai túi trứng tròn to lớn kia vào nơi sâu nhất của hang động mê hồn.
Quy đầu va chạm tâm hoa mẫn cảm nhất, muốn phá tan miệng tử cung cô, nhét căn đại điểu kia bắn con cháu vào trong tử cung cô, để đầy bụng cô đều là tinh dịch của anh.
“Hu hu… Anh chậm một chút… A ——“
Hai chân Chu Dao bị anh treo lên không, mông cũng rời giường, tay cô nắm chặt chăn không còn sức nữa, có khi bị anh đâm vào làm cả người xô về đầu giường lại bị anh nắm mắt cá chân kéo trở về, mỗi lần kéo về cô đều bị đầu điểu dựng thẳng hung hăng chọc vào tâm hoa.
“Chậm cái chim, em không muốn ông đây chậm đâu!”
Anh cố ý dùng quy đầu mài ép nơi nhô lên kia, nhìn cô lắc mình muốn rời khỏi, anh lại thô bạo nhắm ngay nơi mẫn cảm nhô lên mà va chạm.
Anh lập tức bị thịt mềm trong huyệt thịt nhỏ của cô xoắn chặt, cô run người cong eo, trong huyệt nhỏ không ngừng co rút, hoa tâm phun đầy dâm khí bắn lên dương vật anh.
“Sướng không vợ? Bím nhỏ bị dương vật lớn của ông đây đâm phun nước có sướng không?”
Trình Nghị buông tay chân ra mạnh mẽ xâm nhập, xem ra tối qua anh quá mềm lòng, cô nàng dâm đãng này rõ ràng rất thích bị dương vật lớn của anh đâm.
Người đàn ông cao lớn cường tráng trên thân cong khóe môi, nhìn cô dưới thân không còn sức giãy dụa, làn da ngăm đen đỏ một lớp mồ hôi mỏng có vẻ bóng loáng khỏe đẹp cân đối, đường cong cơ bắp bùng nổ vô cùng có cảm xúc, anh đổ mồ hôi lên người cô, còn bắn tinh dịch vào trong bụng cô.
“Cầm thú… Hu hu… Đồ lưu manh…”
Anh đâu phải thú hoang đầu đàn, anh là cầm thú đầu đàn không biết xấu hổ thì có!
Chu Dao kêu khàn cả giọng, mắt hạnh rưng rưng, chóp mũi cũng hồng lên, dáng vẻ đóa hoa yêu kiều bị mưa gió vô tình vùi dập thật đáng thương.
Cô vừa động, thú hoang đầu đàn kia đã ‘làm’ đỏ mắt, ngũ quan vặn vẹo dữ tợn, chỉ muốn chà đạp đóa hoa này đáng thương hơn nữa.
Cuối cùng mưa to gió lớn cũng dừng, tóc Chu Dao ướt sạch, cả người ướt dầm dề như vừa vớt từ trong nước lên.
Vận động xong Chu Dao cũng không dậy nổi, sắc mặt đỏ hồng, khóe mắt đuôi lông mày đều hiện ra sắc xuân, làn da trắng hồng, cả người như đóa hồng được tưới nước, cánh hoa dính giọt sương trơn bóng sáng long lanh, khí chất hoàn toàn không giống như người phụ nữ vừa bị người đàn ông ‘yêu thương’.
Thời gian trận tình ái này kéo dài đã qua giờ cơm sáng, qua luôn cả giờ cơm trưa, cầm thú kia rót đầy tinh đặc vào tử cung cô, bụng nhỏ cũng hơi phồng lên.
Trình Nghị bắn toàn bộ hàng tồn trong tinh hoàn cho cô, túi trứng tròn vo nhỏ đi khoảng vài vòng, biến thành hai túi thịt con mềm oặt.
Anh chỉ cảm thấy cạn tinh bỏ mạng ở đây cũng không tiếc, hài lòng xoa bụng nhỏ hơi lồi lên của cô.
“Vợ, ông đây bắn nhiều con cháu cho em như vậy rồi, mau sinh đứa nhóc cho ông đây đi!”