"Thẩm Nguyên Gia!"
Một tiếng hét vang lên đánh tỉnh Thẩm Nguyên Gia.
Tất cả ánh mắt của mọi người trong studio đều tập trung trên người cô.
Hoặc là hả hê khi thấy người khác gặp họa, hoặc là liếc mắt qua một cái.
Cô đánh giá xung quanh một lượt, trên mặt đất có một người đàn ông đang nằm sấp.
Đạo diễn bên kia mắng to: "Cô chỉ là một người mẫu nhỏ bé, có cơ hội quay quảng cáo mà không nắm bắt, đã vậy còn dám đẩy ngã nam chính.
Chưa thấy trời cao chưa sợ phải không!"
Thẩm Nguyên Gia gian nan chớp mắt một cái.
Nếu cô nhớ không lầm thì đây là quảng cáo về thuốc trị nấm móng.
Cô nhận được quảng cáo lên hình năm giây.
Điều duy nhất cô cần làm là trở thành một cặp với nam chính, kịch bản cũng là do đạo diễn cung cấp.
Nhưng ở thời điểm quay hình thì nam chính dám động tay động chân với cô đằng sau camera, ở nơi không ai để ý nên cô đã đẩy ngã anh ta xuống đất.
Công việc đương nhiên bị mất.
Đây không phải là điều xui xẻo nhất, các nhân viên trong studio đã lén quay lại video sau đó tung lên mạng.
Bấy giờ weibo chướng khí mù mịt, thứ mọi người quan tâm nhất bây giờ chính là chuyện này.
Video vừa được tung lên mạng đã lập tức leo lên hot search.
Sau đó cũng có một đại V đá cô một cước, gán cho cô một cái tội danh 'không chuyên nghiệp'.
Ngày 'nổi tiếng' của Thẩm Nguyên Gia đã đến.
Mặt của người mẫu nam không tệ, nhân cơ hội này mà lên weibo nói ra những lời lí lẽ đầy hiểu biết.
Hơn nữa thông qua video này mà có thêm nhiều người hâm mộ, tiếp tay cho quảng cáo.
Về phần Thẩm Nguyên Gia, ngày nào cũng có người đến tường nhà cô 'ân cần hỏi thăm', mắng luôn cả gia đình của cô.
Thâm chí fan của người mẫu nam còn muốn làm thịt cô.
Thẩm Nguyên Gia lấy lại tinh thần, nhìn thấy người mẫu nam đã đứng dậy, cau mày xoa mông.
Cô nhớ rằng mới một giây trước cô còn đang ở nhà của mình và bị một tên xã hội đen đâm chết.
Tại sao bây giờ lại xuất hiện trước máy quay vậy?
Đạo diễn thấy cô thờ ơ như vậy nên nhất thời nổi nóng: "Thẩm Nguyên Gia, cô không muốn làm việc nữa thì cút.
Chỉ là một người mẫu nhỏ bé mà làm giá cái gì, cô xứng sao!?"
Ngữ khí của người mẫu nam cũng không tốt hơn là bao: "Chỉ là một cái quảng cáo thôi mà, cô có cần thiết phải làm vậy không? Nếu cô không muốn thì cứ nói."
Thẩm Nguyên Gia cúi đầu nhìn toàn thân mình không có vấn đề gì, vậy là cô đã chết đi sống lại hả?
Nhìn người xung quanh vui sướng khi thấy người khác gặp hoa như vậy, cô mỉm cười xinh đẹp: "Tôi đây không quay nữa."
Cô vốn có một vẻ ngoài ưa nhìn rạng rỡ.
Cười lên một là cái mắt cong mày liễu, hấp dẫn hết sự chú ý của người khác.
Đạo diễn giận run cả tay, "Mau lăn đi!"
May là không ký hợp đồng, nếu không thì cô đã phải trả một khoản tiền lớn tiền vi phạm hợp đồng.
Thẩm Nguyên Gia nhìn xung quanh một vòng, nháy mắt đã thấy được một người trong đám đông đang cầm điện thoại của mình quay video.
Nữ sinh kia đang cao hứng quay video thì thấy mình đã bị phát hiện nên vội vàng cất điện thoại lẩn trốn đằng sau.
Cô đi tới hỏi: "Vừa rồi cô quay cái gì?"
Nữ sinh cười gượng, "Tôi chỉ chụp vài tấm hình thôi.
Vì nhìn cô trông rất xinh đẹp nên tôi thích, tôi lập tức xóa ngay."
Nữ sinh mở album ảnh rồi bấm vào mấy tấm ảnh quảng cáo trước đó.
Nhìn Thẩm Nguyên Gia rất xinh đẹp.
"Thật không?" Thẩm Nguyên Gia lấy tay giựt điện thoại qua.
Nữ sinh kia hốt hoảng kêu lên: "Này cô làm gì vậy, tại sao lại lấy di động của tôi? Cô có bệnh hả?!"
Thẩm Nguyên Gia nhắm mắt làm ngơ, lướt lướt trong album ảnh.
Quả nhiên thấy được một cái video clip cô đang cau mày.
Bấm phát video, cô thấy mình vừa mới đẩy người mẫu nam xuống đất.
Cái video này qua ngắn, dừng ở ngay lúc sắc mặt cô không được tốt, còn có tiếng kinh hô của mấy người xung quanh.
Giống hệt như cái mà cô đã từng xem trước đây.
Nữ sinh thấy mình bị bại lộ, vội vàng lấy lại điện thoại.
Thẩm Nguyên Gia nhanh tróng né qua một bên, trực tiếp xóa video rồi ném lại cho cô, "Thật ngại quá, tôi không thích bị người khác quay lén."
Cô xoay người đi vài bước rồi dừng lại.
Tất cả mọi người trong studio đều mắt chữ A mồm chữ O nhìn màn vừa rồi, còn chưa kịp phản ứng thì giọng nói thanh thoát của cô đã vang lên, "Còn nữa, đừng có cắt câu lấy nghĩa, muốn nổi tiếng thì đi đườnh chính."
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía nữ sinh đó.
Cắt video clip gây lệch nội dung ý nghĩa trong giới giải trí cũng không có gì lạ lẫm, phần lớn đều là do các tài khoản blogger và cẩu tử (paparazzi) phát tán, bây giờ...!
Nữ sinh bị mọi người nhìn đến mặt đỏ tai hồng.
***
Thẩm Nguyên Gia đi ra khỏi studio, bên ngoài là ánh sáng ấm áp.
Bây giờ mới có đầu tháng mười hai, trời còn hơi lạnh.
Cô khép kín áo khoác măng tô của mình.
Trung tâm thương mại đối diện đang phát một cái quảng cáo, là một đoạn giới thiệu của một bộ phim điện ảnh hài hước công chiếu tối nay.
Cô hoảng hốt một phen.
Cô còn nhớ được sau khi phim công chiếu, bởi vì bị nhiều người mắng trên weibo mà tâm trạng xuống đến cực điểm.
Lúc đó còn lén lén lút lút mang kính đeo khẩu trang đi xem phim cười đến chảy nước mắt.
Phim rất hay, nhiều cảnh gây hài.
Mọi người thi nhau truyền miệng, tiếng lành đồn xa giúp bộ phim nổi tiếng khắp các con phố ngõ hẻm.
Ngày kia, cũng chính là chạng vạng tối ngày tám, bộ phim sẽ phá kỷ lục vòng vé bán được tám trăm triệu suất coi.
Người người nhà nhà lên weibo ăn mừng, còn cô thì bị một con dao đâm chết ở nhà riêng.
Loại kịch bản khó tin này Thẩm Nguyên Gia chỉ mới thấy trên phim truyền hình.
Cũng nhờ đó mà nữ chính sẽ gặp được nam chính của đời mình.
Cô cảm thấy đây chính là cơ hội thay đổi cuộc đời của mình.
Điện thoại đột ngột reo vang, tiếng chuông quen thuộc làm cô bừng tỉnh.
"Nguyên Gia! Cậu quay quảng cáo xong rồi hả? Chúng ta mau đi ăn lẩu chúc mừng lần đâu tiên lên sóng của cậu đi, tớ đặt ghế rồi đấy!" Giọng Tôn Ngải gào to trong điện thoại.
Trong lòng Thẩm Nguyên Gia ấm áp.
Ở cuộc đời ảm đạm trước kia, Tôn Ngải là bạn từ thời thơ ấu của cô, cùng nhau lớn lên.
Tôn Ngải sợ cô nghỉ quẩn nên lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc cho cô.
Tối hôm đó Tôn Ngải ra ngoài đi mua băng vệ sinh, vừa đi không bao lâu thì cô xảy ra chuyện.
Cô cảm thấy may mắn, may mắn vì Tôn Ngải đã ra ngoài.
Mãi lâu mà chưa nghe ai đáp lại, Tôn Ngải do dự hỏi: "Cậu vẫn còn đang làm việc hả? Sao không trả lời?"
Thẩm Nguyên Gia nhanh chóng trả lời: "Được, vậy gặp ở tiệm lẩu."
"Vậy nhanh lên đó, tớ sợ tớ không nhịn được."
- -
Buổi chiều, tiệm lẩu không quá đông khách.
Tôn Ngải vẫy vẫy cô, nhanh tay kéo cô vào chỗ, "Hôm nay Nguyên Gia của chúng ta vất vả rồi.
Tớ mời khách, ăn tự nhiên."
"Vậy tớ không khách khí nữa."
TV đối diện đang phát một tin tức giải trí mới nhất: "Tin tức mới nhất, ảnh đến Trương Văn Thao và ca hậu Lý Mộng Nhiễm đã cãi nhau hơn ba mươi phút chỉ vì một chai nước khoáng, sau đó ai cũng rời đi trong không vui.
Đây là cuộc cãi vã thứ mười trước mặt công chúng trong vòng một năm nay..."
Chủ tiệm lẩu là một ông thần mê thần tượng.
Lý Mộng Nhiễm chính là thần tượng của ông.
Hai năm trước, Lý Mộng Nhiễm đoạt được giải thưởng quốc tế cao quý nhất, từ đó được tung hô như trời.
Tiệm lẩu này hằng ngày đều bật những bài hát của cô nên Thẩm Nguyên Gia cũng có chút quen thuộc với cô ca hậu này.
Chắc là bát tự không hợp nhau nên Lý Mộng Nhiễm và Trương Văn Thao cứ đụng nhau là tranh cãi.
Toàn là do những chuyện vụn vặt tầm thường.
Ví dụ như cách đây vài ngày ở studio, hai người quay quảng cáo cùng nhau.
Trương Văn Thao ngửi được mùi kỳ lạ trong studio nên không muốn đi vào quay, còn ngăn không cho Lý Mộng Nhiễm đi vào cho nên Lý Mộng Nhiễm đã cãi nhau với anh ta ở cửa.
Lại ví như lần này, cãi nhau chỉ vì một chai nước khoáng.
Mỗi lần có tin tức ảnh đế và ca hậu tranh chấp cùng nhau là ông chủ tiệm lẩu đặc biệt tức giận.
Hôm đó sẽ chỉ cho toàn những nguyên liệu cay xé lưỡi vào nồi lẩu.
Nhưng mà những vị khách trong tiệm lại rất thưởng thức vị cay của sự tức giận này.
"Nước khoáng thì có cái gì đâu mà chấp nhặt.
Mộng Nhiễm nhà tôi uống một ngụm thì sao? Trương Văn Thao lòng dạ hẹp hòi như vậy thì lấy nó mà uống đi.
Cuộc họp báo này cũng không phải tổ chức cho một một mình anh! Đúng là tên keo kiệt." Ông chủ lẩm bẩm một mình.
Thẩm Nguyên Gia cảm thấy có chút buồn cười.
Cô bỗng nhớ lại nữ sinh đã quay lén cô.
Mặc dù cô đã xóa nó nhưng vẫn có chút lo lắng.
Để đề phòng, cô lên weibo chuẩn bị tìm tài khoản của người tung video lên mạng.
Tôn Ngải ở đối diện đang ăn nấm kim châm, nhìn thấy cô nghịch di động lập tức lên tiếng: "Này này, đi ăn lẩu mà cậu chơi cái gì mà chơi chứ, cấm."
Đúng lúc trên weibo có một tài khoản blogger đưa tin về sự việc cãi nhau bởi chai nước khoáng, còn @Trương Văn Thao vào.
Đột nhiên bị Tôn Ngải gián đoạn, cô trượt tay bấm vào weibo của Trương Văn Thao và cũng vô tình nhấn theo dõi ở góc trái.
Màn hình điện thoại đột nhiên tối sầm lại
Tim Thẩm Nguyên Gia rớt lộp bộp.
Không thể nào, di động mới mua đây mà màn hình tối thui như vậy, hỏng rồi sao?
Phút chốc, màn hình lại sáng lên.
Nhưng hình ảnh trước mắt khiến cho Thẩm Nguyên Gia phải sửng sốt.
Bên trái là một bức ảnh đen trắng được bao quanh bỏi vòng hoa.
Khuôn mặt người bên trong cực kỳ quen thuộc với cô.
Chẳng phải đây chính là Trương Văn Thao và Lý Mộng Nhiễm sao?
Ảnh đen trắng, còn có hoa trên đầu, không phải là di ảnh thì là gì?
Phóng viên công khai hai người này cắn xé nhau mỗi ngày.
Không lẽ có người u mê cặp đôi này đến mức càng yêu càng hận, càng hận thì càng photoshop quá đà?
Nhưng có liên quan gì đến cô?
Ai lại đùa dai như vậy? Cô chỉ là một người mẫu nhỏ bé không tiền không tiếng, sao lại phải hack điện thoại của cô để cô nhìn thấy những thứ này?
Giây tiếp theo, Thẩm Nguyên Gia bị mấy dòng ghi chú bên phải màn hình hấp dẫn.
Họ tên: Lý Mộng Nhiễm.
Ngày sinh: 15/04/1986.
Ngày mất: 08/12/2017.
Họ tên: Trương Văn Thao.
Ngày sinh: 19/05/1989.
Ngày mất: 08/12/2017.
Những thông tin cơ bản này cô đều tìm được trên mạng, nhưng ngày mất là như thế nào? Hôm nay là ngày năm, vậy chỉ còn ba ngày nữa.
Sau khi bị sốc, Thẩm Nguyên Gia tiếp tục lướt xuống dưới.
Chẳng mấy chốc có một tấm ảnh lớn xuất hiện khiến cô không thể nói nên lời.
Hình ảnh chiếm toàn bộ màn hình điện thoại là một góc của đống đổ nát.
Khuôn mặt trầy xước của Lý Mộng Nhiễm bị phủ đầy bụi bản, phần thân trên của cô lộ ra ngoài, máu lốm đốm trên thắt lưng.
Cô đang cố bò ra ngoài nhưng tay chỉ nắm được khoảng trống.
Ở bên dưới là Trương Văn Thao đỡ Lý Mộng Nhiễm bằng hai tay.
Lưng anh bị một tảng đá đè lên, máu đỏ chảy lênh láng.
Cả hai người đều nhắm mắt.
*
#20052020.