Nơi Thịnh Hoài Tuyên đến, đúng là nhà xưởng đệ nhất Trùng Công của Hoài Sâm.
Mấy bức ảnh chụp sau đó đều không thấy người, Thẩm Đông Chí cũng hiểu, đây không phải nhiệm vụ theo dõi đơn giãn, có thể chụp được đã rất không tệ rồi.
Đến bức ảnh cuối cùng, Thẩm Đông Chí thấy được cái bóng của Thịnh Hoài Tuyên.
Đây là một bức ảnh chụp từ trên cao xuống, người chụp anh chắc phải đứng ở trên núi cao, nhìn từ góc độ này, bóng dáng Thịnh Hoài Tuyên gần như chỉ là một chấm nhỏ.
Dưới mặt trời chói chang, anh đứng trên khoảng sân bê tông lớn, trên bãi đất trống bày đầy các loại máy móc, bên ngoài là rừng cỏ hoang rộng lớn, xung quanh thưa thớt mấy cột điện.
Một tay anh đút túi quần, một tay kẹp điếu thuốc hút, đầu hơi cúi thấp, Thẩm Đông Chí đoán lúc này trên trán anh chắc có rất nhiều mồ hôi.
Nếu những người khác nhìn thấy bức ảnh này nhất định sẽ nghĩ rằng Thịnh Hoài Tuyên tới để thị sát, nhưng Thẩm Đông Chí lại khác, cô nhớ tới tình huống của Hoài Hưng cùng câu nói đừng đình công của anh, hiển nhiên cho thấy Thịnh Hoài Tuyên đã mệt mỏi cỡ nào.
Tại sao nhà xưởng phải đình công?Đương nhiên là vì không tiêu thụ được sản phẩm.
Nếu không ngừng, nhà xưởng sẽ như cái máy ăn tiền, công nhân đòi tiền lương, sản phẩm thì chồng chất trong kho hàng, những món nợ tài chính khó đòi quả thật khiến người ta đau đầu.
Nhưng Thịnh Hoài Tuyên không cho đình công, bởi vì chỉ cần đình công, người khác sẽ biết Hoài Sâm có vấn đề, anh yêu cầu duy trì sự huy hoàng mặt ngoài của Hoài Sâm.
Nói như vậy! ! đã xác thực cho phỏng đoán trước đó của Thẩm Đông Chí.
Tuy rằng Hoài Hưng xảy ra vấn đề, nhưng rất có khả năng là vấn đề tương đối nhỏ, vấn đề lớn thật sự nằm ở tổng bộ tập đoàn Hoài Sâm cho nên bọn họ mới lựa chọn đưa Hoài Hưng ra thị trường, dùng nó để vớt tiền vốn đầu tư, mục đích là để cứu tập đoàn Hoài Sâm.
Nếu vậy thì áp lực của Thịnh Hoài Tuyên, thật sự! ! Quá lớn.
*Sau khi trở về từ Bác Vọng, Triệu Đình Kiệt lại tổ chức mấy buổi đàm phán góp vốn, nhưng trước sau vẫn không tìm được nhà đầu tư, sau nửa tháng chỉ thu về được 3 tỷ kim ngạch đầu tư, trong đó có 2 tỷ là do Thịnh Hoài Tuyên vớt vát được ở Bác Vọng.
Mục tiêu thu hút đầu tư của bọn họ là 20 tỷ, khả năng hoàn thành chỉ được 8 tỷ, còn lại 12 tỷ có lẽ không ngày hẹn, ngày này qua ngày khác Thịnh Hoài Tuyên càng lúc càng im lặng, bầu không khí của Hoài Hưng cũng càng ngày càng trở nên khẩn trương.
Đúng lúc này, Đàm Tông Minh xuất hiện cùng với khoảng 30 người trong đoàn đội đầu tư thuộc công ty tài chính 30 tỷ của anh.
Anh xuất hiện giống như trời đổ mưa to trên sa mạc, Thịnh Hoài Tuyên cực kỳ coi trọng, tự mình dẫn theo Thẩm Đông Chí và Triệu Đình Kiệt đến tổng bộ nghênh đón.
Không ai cảm thấy có điều gì không ổn, bởi vì thực lực của Đàm Tông Minh còn đặt ở đó.
Đàm Tông Minh, đến từ nhà họ Đàm ở Sơn Đông, một xí nghiệp gia tộc điển hình của Trung Quốc, vào cuối thời nhà Thanh, tổ tiên dòng họ Đàm đã là đại gia tộc kinh thương (làm ăn buôn bán), dưới trướng là cả một tập đoàn công nghiệp khổng lồ, liên quan đến các lĩnh vực dệt may, đồ gia dụng, thực phẩm, ! Nghe thôi đã thấy hùng vĩ khổng lồ, sống trên tiền dân sinh bao giờ cũng rất vững vàng ổn định, có được tư bản cùng thực lực mạnh mẽ.
Phải đến 5 năm gần đây bọn họ mới lấn sân sang ngành tài chính.
.